Vừa
làm đám hỏi xong, tôi trao cho anh đời con gái thì mới biết anh nghiện hút đã 2
năm nay rồi. Tôi chìm vào đau khổ mà không biết rút lui thế nào?
Trong
mắt tôi, anh ấy là người đĩnh đạc, đàng hoàng. Bởi thế, sau gần 1 năm yêu nhau
tôi không bao giờ nghĩ tới chuyện người mà mình định lấy làm chồng lại là kẻ
nghiện ngập như vậy. Giờ đây đã làm đám hỏi rồi, chuyện ấy cũng đi quá giới hạn
rồi thì tôi phải làm sao đây?
Tôi
năm nay 25 tuổi. Theo mọi người đánh giá thì tôi có ngoại hình rất xinh xắn. Từ
hồi đại học đã có rất nhiều người theo đuổi tôi. Nhưng một phần cũng là do
duyên số, phần khác là do tôi cũng khá kĩ tính nên tôi chưa ưng ý ai. Phải tới
khi ra trường đi làm, quen anh tôi mới bắt đầu chính thức bước vào mối quan hệ
yêu đương.
Tôi
là người có phần hơi cổ hủ nên trong chuyện tình yêu tôi hoàn toàn không thích
việc đi quá giới hạn. Phải khi nào cưới xin chắc chắn hai gia đình tôi mới cho
phép việc ấy xảy ra. Tôi quen anh, nhận thấy anh là người tốt, ăn nói nhẹ
nhàng, dễ nghe, lại có phần tâm lí nên tôi rất thích. Chúng tôi tìm hiểu nhau
gần 1 năm thì cưới. Có thể với nhiều người đó chưa phải là một quãng thời gian
dài nhưng với chúng tôi, tôi nghĩ như thế là quá đủ.
Chúng
tôi đã làm đám hỏi với nhau. Sau hôm đó, tôi mới cho phép mình và anh được làm
cái chuyện mà nhiều đôi yêu nhau vẫn thường đi quá giới hạn. Tôi nghĩ dù sao
cũng chỉ còn hơn tháng nữa là chúng tôi cưới chính thức nên cũng không muốn bắt
anh “nhịn” thêm nữa. Anh yêu tôi, trân trọng tôi suốt thời gian qua như thế là
cũng đủ để bây giờ “thả lỏng” với anh một chút.
Đêm
hôm ấy ở phòng anh, tôi đã bị sốc. Nửa đêm, anh lên cơn vật vã. Tôi không hiểu
vì sao anh lại bị như vậy. Tôi khóc lóc và định lao đi gọi người cứu giúp nhưng
chỉ vài phút sau, anh lôi từ trong tủ ra một gói nhỏ. Ngay trước mặt tôi, anh
ngang nhiên ngồi hút ma túy vì cơn vật thuốc. Tôi chết lặng người nhình cảnh
đó. Lẽ nào đấy là người chồng làm văn phòng, có ăn có học, có đạo đức đàng
hoàng mà tôi yêu?
Ngay
đêm ấy, tôi chạy khỏi căn phòng của anh. Từ hôm đó tới nơi đã hơn 1 tuần rồi
nhưng tôi vẫn trốn tránh không dám gặp. Tôi không biết mình phải làm gì với anh
ta nữa. Chỉ nghĩ đến việc yêu và lấy một người đàn ông nghiện ma túy làm chồng
tôi đã thấy bị sỉ nhục rồi. Tôi là đứa con gái được lớn lên trong một gia đình
có giáo dục. Cách sống của tôi chỉn chu và tôi không thể nào chấp nhận được
điều đó.
Anh
ta tìm tôi, cầu xin tôi tha thứ. Anh ta nói nghiện đã hơn 2 năm nay rồi nhưng
chưa bỏ được. Từ khi yêu tôi, anh ta càng nhận thấy không nên như thế nhưng vì
sợ mất tôi nên không dám thú nhận. Anh nói nhất định khi cưới xong, nhờ tôi
giúp đỡ anh sẽ cai nghiện được. Còn tôi, thì tôi không có lòng tin. Hơn 2 năm
qua anh ta còn chẳng cai được thì lấy gì đảm bảo là anh ta sẽ thay đổi được.
Theo ĐSPL