#tutorial #blogspot #blogger #template blogspot #fix blogger
Showing posts with label Ngoại tình. Show all posts
Showing posts with label Ngoại tình. Show all posts

4.1.16

Cái giá phải trả cho người phụ nữ giả kế mang thai để chiếm đoạt tình yêu

Theo sự tính toán ban đầu của Lanh thì, cô chỉ cần tính chuyện chu đáo một chút là thế nào cũng được gia đình nhà Long đồng ý. Kế hoạch diễn ra theo đúng như những gì Lanh đã sắp đặt. Nhưng sự tính toán của cô cũng không thể khôn ngoan lại với giời…

Cả hai tình cơ quen nhau ở trường đại học. Long là một chàng trai cao ráo, học hành đàng hoàng lại con nhà gia giáo, giàu có. Với Lanh, cô chỉ là cô gái bình thường, học đại học xong rồi ra trường đi làm một công việc làng nhàng không cố định. Đúng hẳn ra thì công việc của Lanh rất bình thường còn Long thì lại là niềm mơ ước của nhiều người. Long cũng có chút do dự khi bị gia đình phản đối vì trước giờ, anh ít khi cãi bố mẹ. Anh muốn bố mẹ yên tâm vì chuyện của mình, nhưng khi đem lòng yêu Lanh, anh muốn gia đình mình đồng ý vì Lanh rất vui tính, nhiệt tình lại là người chiếm được cảm tình của anh. Lanh rất quan tâm anh, lo lắng cho anh từng li từng tí một, có lẽ, đó là cách anh cảm thấy cần ở bên Lanh.



Nhưng, bố mẹ Long đang không hài lòng về Lanh như vậy còn Long thì ngày ngày lại đau đầu về chuyện vợ con. Lanh không biết nên làm cách nào nhưng cô thì một lòng một dạ muốn về nhà Long làm dâu, được làm vợ của Long. Lanh tính tới chuyện dụ dỗ Long qua đêm với mình trong nhà nghỉ để ràng buộc anh. Sau nhiều lần Lanh khóc lóc, thể hiện tình cảm bản thân, Long cũng thấy mình có trách nhiệm với cô. Và trong giây phút ấy, anh đã muốn được ân cần bên Lanh và hai người đã ngã vào nhau, động viên an ủi nhau. Lanh đã trao cái quý giá nhất của người con gái ấy cho Long đúng như dự định, hi vọng chút gần gũi về thể xác này có thể khiến anh hồi tâm chuyển ý và có trách nhiệm với cô.

Mặc dù, biết là Long yêu mình thật lòng, tuy nhiên, tình cảm cũng không đủ lớn để có thể khiến người khác phải dứt áo, từ bỏ bố mẹ vì mình nên Lanh mới toan tính chuyện này. Tưởng là sau đó Long sẽ dùng mọi cách để khiến bố mẹ hài lòng nhưng xem ra, bố mẹ anh vẫn cứ kiên quyết, nhất định không chịu. Lanh chỉ hi vọng, sau lần vui vẻ ấy với Long, cô sẽ có bầu để được bố mẹ anh đồng ý. Nhưng không, mãi cô không thấy tín hiệu gì, cô đành nghĩ ra chuyện, giả mang thai để hi vọng, mẹ anh sẽ không phản đối tình yêu của hai đứa nữa. Dù sao thì chẳng có bố mẹ nào vứt bỏ đi đứa cháu của mình, với lại, Long cũng từng quan hệ với Lanh, nên không có cách nào có thể chối cãi được chuyện có bầu.

Cái ngày, Lanh báo tin với Long là mình mang thai một cách hí hửng. Lanh vui lắm để Long không nhận ra sự giả dối của cô. Long thông báo với bố mẹ tin này và van nài bố mẹ đồng ý cho anh cưới Lanh, vì bây giờ, hai đứa đã có con với nhau, phải làm sao để cứu vãn chuyện này. Thôi thì không ưng con dâu tương lai nhưng mẹ Long cũng đành lòng, giờ đâu còn cách nào khác. Lanh biết, khi cô làm chuyện này tức là cô đánh liều, sau khi cưới nhau, nhất định cô phải có bầu thì may ra bố mẹ Long mới không phát hiện ra sự thật và Long cũng không hay biết về kế hoạch của cô.

Rồi, ước nguyện của Lanh cũng được chấp nhận. Cô mừng rỡ, vui vẻ lắm. Cô nghĩ, mình đã có được tình cảm này của Long thì phải tranh thủ. Hai người họ trở nên vui vẻ, hạnh phúc bên nhau trong những ngày chuẩn bị cưới. Nhiều khi Long hạnh phúc xoa bụng Lanh mà cô thấy áy náy trong lòng. Đám cưới được diễn ra như ý, bố mẹ Long cũng không nói gì Lanh nữa vì cho rằng, cô đang mang trong mình đứa cháu nội của họ. Thôi thì đành…



Nhưng, đã hơn 3 tháng trôi qua, bụng Lanh chẳng thấy to lên, lúc nào cả nhà Long mới tá hỏa là mình bị lừa. Lanh thì ra sức giải thích là, có thể do cô thử thai nhầm nên tưởng là mình có bầu. Nhưng có ai tin được kịch bản ấy khi mà Lanh chính là đối tượng mà cả nhà Long không ai muốn đưa về làm dâu. Giờ thì ngay cả Long, anh cũng không tin được Lanh. Anh cũng nghi ngờ vợ mình đã dở trò. Người đàn ông mà cô tin tưởng, hi vọng có thể dựa dẫm thì giờ, anh cũng không còn lòng tin vào cô nữa.

Đau khổ và tuyệt vọng, Lanh cảm thấy chán nản vô cùng, bế tắc vì cuộc hôn nhân này. Những tưởng, kế hoạch sẽ thành công, cô sẽ sống sung sướng trong nhà chồng giàu có mà không phải lo toan cái gì thì bây giờ, cô chỉ nhận đươc ánh mắt khó chịu của người khác. Vẫn là vợ Long, vẫn là con dâu của gia đình giàu có này nhưng dường như, Lanh không nhận được sự tôn trọng. Không ai nói chuyện với cô dù chỉ một câu, ngay cả Long cũng vậy.

Mầm mống của sự bất hạnh Theo một trung tâm tư vấn hôn nhân, thời gian gần đây những cuộc hôn nhân do bị ép buộc phải cưới diễn ra ngày càng nhiều. Trong đó, không ít trường hợp dùng cái thai để bẫy nhau và không ít anh chàng đẹp trai, con nhà giàu đã bị “sập bẫy”. Hàng trăm mánh lới được sử dụng, tất cả chỉ nhằm mục đích “ép duyên”. Song, điều nhầm lẫn ở những người cố tình ép buộc người khác kết hôn với mình là thời thế đã đổi thay và họ hình như không biết. Họ tưởng rằng cứ cưới xong là “ván đã đóng thuyền”, người đó sẽ thuộc về mình mãi mãi. Nhưng cho dù họ có làm được thế cũng chỉ giữ được cái thể xác, làm sao giữ được phần hồn. Từ đó đến ngoại tình, ly hôn chỉ còn một bước và đó chính là mầm mống của bất hạnh.
Thảo Nhi


10.12.15

Những chiêu cao tay của các bà vợ trị “người thứ ba”

Khi biết chồng có bồ, Hạnh đau đớn tưởng như chết đi được vậy. Nhưng có lẽ do bản tính mạnh mẽ, độc lập nên Hạnh đã nhanh chóng tự vực mình dậy và nghĩ cách đối phó với bồ của chồng. Con cái Hạnh, bố mẹ của cô còn cần cô chăm sóc. 

Hạnh nghĩ chồng cô ra ngoài với cô ta như thế nào cô không biết nhưng về nhà với vợ con thì vẫn như xưa. Hạnh đã quá hiểu chồng mình. Thắng sẽ không bao giờ đánh đổi gia đình đâu. Vì thế phương án li dị chỉ được Hạnh nghĩ đến trừ phi bần cùng mà thôi…

“Người thứ ba” giở trò khiêu chiến với vợ

Thuý là người thứ 3 của chồng Hạnh. Cô là một cô gái cũng đáo để và hiếu thắng lắm, cho dù tuổi không còn trẻ. Từ khi qua lại với chồng Hạnh, Thuý liên tục gọi điện đến khiêu chiến với cô. Nhưng lúc ấy, Hạnh đã qua giai đoạn sốc rồi, trở nên tỉnh táo hơn nhiều. “Tôi không bao giờ thèm tranh cãi với cô ta khi cô ta trêu tức mà bình thản đối mặt và thậm chí còn làm cô ta tức điên lên ấy chứ!”, chị chia sẻ.

Hạnh cho tôi xem vài đoạn đối thoại của cô với bồ (Thuý-PV) của chồng khi cô ta gọi tới ghen ngược:

Thuý: “Chị biết tôi là ai không?”.

Hạnh: “Không!” (Mặc dù Hạnh biết thừa cô ta chính là kẻ đã gây ra nỗi đau trong lòng chị. Thậm chí số điện thoại này chị còn thuộc làu làu rồi cơ).

Thuý: “Tôi là người anh T. (tên chồng chị-PV) yêu nhất mực đây!”.

Hạnh: “Thế à? Thì sao? Có việc gì không?”.

Thuý: “Còn sao nữa? Chị liệu mà thu dọn đồ đạc rồi cuốn xéo khỏi cái nhà ấy đi, tôi sắp trở thành chủ nhân của căn nhà ấy và là người phụ nữ ở bên cạnh anh T. rồi!”.

Hạnh: “Ừ! Kiếp sau nhé!”.

Thuý (có lẽ không chịu nổi nữa phải hét lên): “Tôi chưa thấy ai mặt dầy như chị! Bị chồng chán chồng chê rồi còn tưởng ngon lành lắm! Nên biết thân biết phận đi kẻo có ngày bị đá ra khỏi nhà như đá một cục …phân đấy …”.

Hạnh: “Chó sủa ở đâu ấy nhỉ ?”(Chị vừa nói vào điện thoại và ngắt máy luôn, mặc kệ cô nàng đang thao thao bất tuyệt).

Hạnh tường thuật lại quá trình trị bồ của chồng mình cho tôi nghe:“Để cô ta biến mất trong cuộc sống của mình thì phải dằn mặt cô nàng và khiến cô ta phát sợ mà phải tự xách dép chạy. Mình nhờ cậu em họ giúp thuê 2 cậu trai đi theo cô ta mọi lúc mọi nơi. Đêm hôm cô nàng ở nhà trọ cũng vẫn đứng canh ở cổng đến tận khuya. Chỉ đi theo sau thế thôi, luôn duy trì ở một khoảng cách sao cho cô nàng nhìn thấy và chẳng làm gì hết nên cô nàng có muốn tri hô hay tố cáo cũng chẳng có cớ.

Bạn biết không? Cảm giác của một cô gái trẻ khi có 2 gã đàn ông đi theo cả ngày lẫn đêm chắc là không dễ chịu chút nào đâu, hoang mang, lo sợ và hãi hùng là đằng khác. Chính vì thế mà cô nàng càng ngày càng ít khi ra khỏi nhà, đi đâu toàn phải đi taxi. Đến khi được 3 tuần thì có lẽ đã gần phát điên, cô ta gọi điện đến cầu xin mình: “Nếu là chị làm thì hãy dừng lại đi! Em xin chị. Em sai rồi…”. Vậy là cách làm tưởng chừng như đơn giản nhưng cuối cùng lại mang đến cho mình hiệu quả không ngờ!”.



Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

Không chỉ riêng chị Hạnh mà Linh (Cát Linh, Đống Đa, Hà Nôi) cũng gặp phải trường hợp tương tự. Nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nhờ bản lĩnh cao cường của mình, Linh đã tống cổ được cô ả ra khỏi cuộc sống của mình và cô ta cũng chẳng dám quay lại quấy nhiễu nữa.

Linh kể: “Mình chẳng dùng dao kiếm, nắm đấm gì cả, thậm chí còn chẳng thèm đôi co với cô ta làm gì cho mất thời gian. Khi biết chồng mình mèo mỡ vụng trộm với cô ta, mình sốc, đau đớn, vật vã lắm. Nhưng giải quyết được gì khi mà con mình, bố mẹ mình còn cần mình quan tâm. Xác định chồng mình vẫn còn có thể cứu vãn được nên mình cảnh cáo ngắn gọn cho cô ta biết. Nhưng cô ta mặt trơ trán bóng thách thức mình. Ừ thì qua lại với chồng mình vừa được tiền vừa được tình mà. Mình ăn mặc trang điểm thật đẹp, đường hoàng đến tận nhà gặp chồng cô ta, gửi anh chàng bị cắm sừng ấy ít tiền mà mình bảo là của em ấy ra ngoài “kiếm thêm” ở chồng chị nhưng anh ấy chưa kịp trả nên mình đến trả thay. À tất nhiên là kèm bằng chứng nữa chứ. Mình bảo rõ ràng là mình tính xông xênh bằng các em đứng đường rồi nên không phải lăn tăn. Chồng cô nàng tím xanh mặt lại. Mình chẳng nói gì thêm, ra về. Sau đó cô ta bị chồng bỏ, cũng chả được nuôi con”.

Chị Linh kể, sau khi li dị cô ta quay ra hờn trách chồng chị, đòi được bồi thường bằng cách tiếp tục mối quan hệ với cô ta. Chồng chị thấy khổ thân cô ta nên lại mềm lòng. “Mình chẳng thèm phí lời với cô ta mà đến tận nhà bố mẹ đẻ cô ta tiếp tục trả tiền cho ông bà. Mình còn đến nhà bác tổ trưởng dân phố chỗ cô nàng ở trình bày rõ sự tình và nhờ bác ấy đến chứng kiến mình sòng phẳng thế nào. Bố mẹ cô ta không nhận, mình vẫn nhất quyết nhét vào tay, ép nhận bằng được. Mình còn nước mắt ngắn dài: “Chồng cháu đi chơi gái, là con gái các bác đấy ạ, thế mà cháu là vợ lại phải đi trả tiền cho, cháu nào có sung sướng gì. Thôi thì 2 bác nhận đi cho cháu vui!”, Linh nói tiếp.

Chị Linh cười nhạt nói: “Bố mẹ cô ta vẫn nhất định không cầm, còn lớn tiếng đuổi mình về. Mình sôi máu, đã thế mình đứng giữa cổng hô hoán, cao giọng một hồi, hàng xóm xung quanh và người đi đường đều xúm lại xem. Sau hôm đó, cô nàng lặn mất tăm. Nhà họ chắc hẳn là chẳng còn chỗ nào giấu mặt chứ đừng nói tiếp tục cái việc đi mồi chài chồng người khác”


  1.  Theo HNPL



Vợ cay đắng nhìn chồng cặp bồ trong sự bao che của cha mẹ chồng


LTS: Trò chuyện với PV, ông Lương Hiền Duy, giám đốc công ty Thám tử Lương Gia lắc đầu ngao ngán: “Nhiều đức ông chồng luôn cả thèm chóng chán, dù một mực không ly hôn vợ nhưng vẫn cặp bồ phía sau lưng khiến bao người phụ nữ phải cắn răng, ôm gối khóc thầm mỗi đêm. Ngược lại, có những cô gái cắm sừng người yêu tài tình đến nỗi họ không mảy may nghi ngờ”. Là người từng chứng kiến những vụ ly hôn ồn ào, những vụ ngoại tình bí ẩn, ông Lương Hiền Duy đã chia sẻ với chúng tôi một số bí mật nghề nghiệp mà ông coi như lời cảnh tỉnh về sự mong manh của hạnh phúc gia đình.


Ông Duy vẫn nhớ mãi vụ việc người phụ nữ ngoài 30 khá đẹp thất thần gõ cửa công ty ông vào một buổi chiều mưa tầm tã. Dường như suốt cả quãng đường dài chị ta không thèm mặc áo mưa dù cơn gió vẫn tới tấp thổi và những cơn mưa nặng hạt kéo dài không ngớt.

Bi kịch của người phụ nữ thành đạt

Người phụ nữ tên thật là Mai, quả thật chị ta cũng mảnh mai, mỏng manh như cái tên của chị. Chị giới thiệu mình làm tiếp viên hàng không cho một sân bay lớn, công việc phải di chuyển dài ngày trên những chuyến bay khiến chị không có nhiều thời gian để vun vén hạnh phúc cho gia đình. Tuy nhiên, chồng chị tuyệt nhiên không bao giờ tỏ ra giận hờn vì chuyện đó. Thời gian gần đây, chị bất ngờ phát hiện ra dường như chồng đã có con với tình nhân nhưng chị không cách nào biết được người phụ nữ đó là ai, làm gì và ở đâu. Chị mong muốn các thám tử tìm ra người phụ nữ bí ẩn.

Theo lời kể của chị Mai, chị quen và yêu người chồng hiện tại từ thời Đại Học. Sau 6 năm dài yêu đương, anh đã cầu hôn chị vào đêm giáng sinh 5 năm trước. Chị đã rất hạnh phúc khi nhận lời cầu hôn của chàng trai nổi tiếng đẹp trai, hào hoa và giỏi giang. Mỗi lần họp lớp, chị vẫn tự hào khi đám bạn không ngớt lời khen ngợi chị có phước.

Ảnh minh họa.

Chồng chị là một kỹ sư phần mềm của một công ty nước ngoài, lương tháng cả mấy ngàn đô. Trước khi cưới chị, cũng có nhiều cô theo đuổi nhưng anh đều lạnh lùng từ chối. Bên cạnh đó, anh còn là người con hết mực hiếu thảo, dù bận rộn thế nào, không ngày nào anh không ghé về thăm bố mẹ đẻ. Ngày trọng đại, chị đã khóc thật nhiều vì nghĩ mình là người con gái hạnh phúc nhất thế gian.

Lấy nhau được hơn một năm, dù cố gắng giành nhiều thời gian bên chồng nhưng anh chị vẫn chưa có con. Sốt ruột có, lo lắng có khiến chị ngày càng xanh xao. Chồng an ủi chị cứ thoải mái, cả hai còn trẻ chưa cần phải tự tạo áp lực. Tuy chồng nói vậy, nhưng chị vẫn canh cánh nỗi lo bởi dù sao với phụ nữ, thiên chức được làm mẹ là mong mỏi lớn nhất cuộc đời.

Qua năm thứ hai, thứ ba, hai vợ chồng chị bắt đầu đi đủ nơi để khám, tuy nhiên bác sĩ nói cả hai đều không có vấn đề gì. Chị cùng chồng mua đủ thứ thuốc Đông, Tây để điều trị với mong muốn sẽ mau chóng có con. Đến tận năm thứ 5 vẫn chẳng có tin vui gì khiến cả hai đâm ra chán nản.

Bố mẹ chồng thúc giục, đôi lúc cũng nặng nhẹ chì chiết, càng khiến chị mệt mỏi. Áp lực từ phía gia đình chồng cùng với tính cả nghĩ khiến chị thay đổi hẳn. Khi còn con gái, chị hồn nhiên, vui vẻ bao nhiêu thì sau 5 năm kết hôn, chị lại buồn bã, u sầu bấy nhiêu.

Sau những chuyến bay trở về với gia đình, chồng chị vẫn an ủi nhưng chẳng thể làm vơi nỗi buồn trong chị. Nhiều đêm nằm ngủ trong tay chồng, chị khóc ướt nhòe cả gối vì nỗi tủi thân và sự khát thèm hơi ấm của trẻ nhỏ.

Thời gian gần đây, chị thường xuyên phải bay đêm, có khi cả tuần mới được về nhà, chồng chị không còn thăm hỏi chị vồn vã như trước khiến chị càng buồn hơn. Chị cảm thấy dường như anh ngày càng xa cách mình…Nhiều tháng trời liên tiếp như vậy, chị bắt đầu chán ngán, cáu gắt với anh. Ngược lại, chồng chị chẳn hề cự cãi, những lần về trễ anh lại tỏ ra thương và chiều chị nhiều hơn. Chị nghĩ rằng mình quá đáng bởi tìm đâu ra một người chồng chu đáo và quan tâm đến mình như vậy, nên mỗi lần hờn giận anh xong chị lại xuống nước làm hòa.

Tuy nhiên, ngày hôm đó, mọi chuyện như sụp đổ dưới chân chị khi tình cờ phát hiện ra chuyện chồng có tình nhân ở ngoài, hơn nữa lại sắp sửa có con riêng. Chị không thể tin vào những gì mình nhìn thấy, đọc thấy, bởi lẽ, trong thâm tâm, chị chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có ngày chồng sẽ phản bội mình.

Hôm đó, chị xin cơ quan nghỉ hai ngày, định sẽ cùng chồng đi Vũng Tàu du lịch. Trong lúc tìm va li để đựng áo quần thì chị phát hiện một va li nhỏ nhét dưới gầm giường. Khi mở va li ra chị hết sức bất ngờ thấy toàn quần áo mới của trẻ sơ sinh. Chị bật khóc khi nghĩ rằng thì ra bao lâu nay chồng vẫn thèm khát một đứa con đến mức lén lút mua áo quần con trẻ.

Nhưng chị chết đứng khi đọc một trong nhiều tấm thiệp nhét dưới từng bộ áo quần, những lời lẽ rất cảm động, mùi mẫn. Thì ra, anh viết tặng cho đứa trẻ sắp chào đời của anh và tình nhân, anh gọi đứa trẻ là Sơ Ri và xưng ba. Thậm chí chồng chị còn xin lỗi mẹ con đứa trẻ vì không thể thường xuyên cận kề bên tình nhân khi bé sắp chào đời.

Nói đến đây, nước mắt chị lăn dài trên hai gò má. Chị đã chết lặng khi đọc từng lá thư chồng viết cho con trai 7 tháng tuổi. Anh viết rất nhiều, mùi mẫn và tình cảm bằng cả tấm lòng yêu thương của một người cha dành cho con. Dù đã cố kìm chế, nhưng những lời lẽ trong mỗi bức thư vẫn như xát muối vào lòng chị.

Đóng vai “con trai hiếu thảo” để dễ bề lập phòng nhì

Nhận được lời đề nghị của chị Mai, ông Duy lập tức điều hai thám tử theo dõi chồng của chị này. một người trực sẵn ở trước cổng công ty anh ta và một người theo dõi tại nhà. Sau hai tuần theo dõi, các thám tử hầu như không phát giác được điều gì vì đó là người đàn ông khá nền nếp, khuôn phép. Ngay khi tan sở anh ta ngay lập tức trở về, lúc thì về nhà riêng, lúc thì về nhà bố mẹ đẻ chơi. Có một điểm đặc biêt, anh này rất hay về nhà cha mẹ đẻ, có khi ở lại cả đêm, nhất là những ngày chị Mai đi công tác.

Thám tử Lương Hiền Duy.

Qua theo dõi, điều tra thì các thám tử được biết, bố mẹ của anh Lâm (chồng chị Mai) có cho thuê dãy phòng trọ khoảng 4 phòng. Hầu hết những người cho thuê trọ đều là sinh viên và chỉ có nữ thuê, bởi ông bà sợ có nam ở sẽ phiền phức vì mấy cậu chàng thường nhậu nhẹt, hát hò ầm ĩ, đi sớm về muộn…

Trung bình một tuần anh Lâm về nhà mẹ khoảng 5 ngày, có khi ghé qua hai đến ba lần một ngày. Vì thấy nghi ngờ nên các thám tử chuyển hướng sang theo dõi nhà bố mẹ của anh Lâm và phát hiện anh này hay qua lại phòng cô gái đầu tiên của dãy phòng trọ.

Ông Duy cho biết, điều lạ hơn nữa là dường như bố mẹ chồng chị Mai biết và ủng hộ mối quan hệ bất chính của con trai mình. Cô gái mà anh ta qua lại hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường nghệ thuật và cũng đang mang thai đến tháng thứ 7. Những ngày vợ có chuyến bay đêm, anh chồng chị Mai đều lấy cớ qua nhà mẹ để chăm sóc tình nhân chuẩn bị nằm ổ.

Lịch trình, kết quả điều tra theo dõi được ông Duy trao tận tay chị Mai. Người phụ nữ ấy khóc nức nở. Chị đau lòng vì chồng lừa dối mình, càng đau lòng hơn khi cha mẹ chồng đều đã biết chuyện và thậm chí còn là cầu nối cho chồng chị ngoại tình.

Chị Mai nói có lẽ lỗi là do chị, ngay ngày mai chi sẽ buông tha cho chồng để anh thảnh thơi đi tìm tổ ấm khác. Nhìn hình ảnh người phụ nữ buồn bã đi về dưới bóng đèn mờ của thành phố mà các thám tử không khỏi chạnh lòng. Vậy đấy, hạnh phúc gia đình được nhiều người ngưỡng vọng cứ tưởng sẽ bền chặt nhưng hóa ra lại rất mỏng manh.

(Tên nhân vật đã được thay đổi)

Thám tử Lương Hiền Duy chiêm nghiệm: “Tình yêu muôn hình vạn trạng, người ta có thể thề sống chết khi còn yêu đương, hứa hẹn thủy chung son sắt.Tuy nhiên, hôn nhân không phải luôn là màu hồng như thời còn hẹn hò... Cuộc sống chung luôn tồn tại những khúc mắc, mâu thuẫn, nếu không đủ bình tĩnh để suy xét thì rất có thể cuộc hôn nhân sẽ đứng trên bờ vực tan vỡ”.

Theo TỐNG THU THẢO - Hôn nhân & Pháp luật

18.11.15

Làm thế nào sau 12 năm tình cũ chờ chồng tôi… bỏ vợ!

Anh thú nhận mọi chuyện với tôi trong một sự rối bời mà chính anh cũng không biết làm sao để thoát ra. Tôi thương chồng, thương chính mình và thương cả người phụ nữ dại khờ vì tình yêu đó nữa. Cả ba chúng tôi đều đáng thương và tôi tin chúng tôi đều là những người tử tế.

Cách đây 12 năm, tôi và chồng cưới nhau. Tôi biết khi ấy anh không hoàn toàn yêu mình mà chỉ cưới để vừa lòng mẹ. Mẹ anh rất quý tôi, ngay từ khi tôi mới lên lớn bà đã “chấm” cho con trai của mình. Nhưng thủa đó anh và người ấy yêu nhau say đắm, anh cũng đã đấu tranh đến cùng để bảo vệ tình yêu nhưng không nổi. Mẹ anh gây áp lực và bắt anh phải cưới tôi. Ngày ấy tôi còn trẻ người non dạ, thấy anh đẹp trai, phong độ, trong lòng yêu thầm anh đã lâu, thêm vào đó lại được mẹ anh ủng hộ nên tôi cũng không nghĩ ngợi gì nhiều chuyện anh có yêu mình hay không.

Anh cưới tôi để vừa lòng mẹ khi mà bà mắc bệnh. Chúng tôi đã kết hôn và nên duyên vợ chồng từ đó. Nhưng anh và người yêu không chấm dứt. Anh hứa với chị ấy sẽ cưới tôi cho vừa lòng mẹ nhưng rồi sẽ ly hôn để quay lại với chị ấy vì người mà anh yêu là chị. Tất nhiên lúc đó tôi không hề biết chuyện ấy. Anh nghĩ rằng một vài năm sau khi mẹ qua đời, anh sẽ quay về với người con gái mà anh yêu. Và chị ấy đồng ý chờ đợi anh. Chỉ vì một lời nói ấy mà chị đánh đổi 12 năm tuổi xanh để chờ anh.

Nhưng khi mẹ chồng tôi qua đời, tôi và chồng vẫn sống hạnh phúc. Càng sống tôi càng nhận ra chồng mình đã thay đổi. Anh không phải chỉ sống với tôi vì trách nhiệm mà còn vì tình yêu ngày một nảy nở. Nhiều lần tôi đi công tác, anh nóng ruột gọi điện cho vợ suốt giục về. Tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc của chồng khi bên tôi. Tôi cứ ngỡ rằng hạnh phúc của gia đình mình là viên mãn khi mà chúng tôi có với nhau 2 đứa con xinh xắn và ngoan ngoãn.

Nhưng câu chuyện năm xưa vẫn đeo bám chồng tôi. Chị ấy chưa lấy chồng và còn chờ đợi anh. Đã nhiều lần anh khuyên chị đi lấy chồng khi mà anh sợ rằng không thể ly hôn với tôi để quay về nhưng chị ấy vẫn quyết tâm đợi. Đã 12 năm trôi qua kể từ ngày anh chị phải chia tay chỉ vì mẹ chồng tôi không chấp nhận. 12 năm chị sống lặng thầm sau lưng anh, chứng kiến anh hạnh phúc đón nhận niềm vui làm bố, đón nhận tình cảm gia đình ấm áp, thiêng liêng. Còn chị, vẫn một mình lẻ bóng.

Chồng tôi đã thú nhận với tôi rằng tình xưa nghĩa cũ còn lại chỉ là một cái mắc nợ, một cái ơn quá lớn. Anh yêu tôi, yêu người vợ bao năm gắn bó với anh, không quản ngại điều gì vì anh. Tình yêu dành cho tôi là có thật và anh không muốn đánh mất tổ ấm này. Nhưng anh cũng cảm thấy tội lỗi vô cùng với chị ấy khi mà chị đã giữ đúng lời hứa, đã chờ đợi anh bao nhiêu năm nay. Giữa hai người họ cũng đã có với nhau một cô con gái nhỏ. Cháu còn nhiều tuổi hơn con lớn của tôi (họ có con với nhau trước khi chúng tôi cưới). Giờ đây chị muốn anh thực hiện lời hứa năm xưa vì chị đã chờ đợi anh quá lâu. 
Tôi phải làm sao?



Chuyên gia Tâm lý Nguyễn Thị Túy (Trung ương Hội kế hoạch hóa gia đình Việt Nam):

Bây giờ, anh chồng chị đang mắc kẹt giữa hai người phụ nữ mà anh đều yêu thương. Không trách người thứ ba xen vào gia đình chị bởi vì chị vốn dĩ không phải là người đến sau. Chị ấy đã vì chồng chị mà chịu quá nhiều thiệt thòi. Chồng chị đã có lỗi với chị, làm cho chị ấy khổ khi còn trẻ và giờ cũng vậy. Nếu buông tay để chồng về sống bên người tình cũ thì chị không muốn vì anh yêu chị và chị cũng yêu anh. Nhưng nếu để cho người phụ nữ đó phải lỡ dở cả cuộc đời thì thật tàn nhẫn. Chị ấy không có lỗi gì cả và nếu xét về tình yêu chị ấy cũng yêu anh không kém gì chị? Cách duy nhất là 3 người hãy ngồi lại với nhau, tìm ra một phương thức tốt nhất cho cả ba, cho gia đình và con cái, chúc chị sang suốt.


Chị ấy nhường chồng khi tôi “qua đêm”… có con

Tôi là một kẻ thứ ba chen vào cuộc tình của người khác. Nhưng tôi không cố tình. Mọi tội lỗi, sai lầm đều đến từ phía anh ấy. Tôi không muốn đổ lỗi cho ai nhưng đúng là như vậy. Nếu anh ấy không giấu giếm thì có lẽ mọi chuyện đã không xảy ra cơ sự này. Giờ đây, chị ấy càng bao dung thì tôi lại càng cảm thấy xấu hổ và không muốn tiếp tục tình yêu này.

Tôi kém anh ấy 9 tuổi, trong khi chị ấy thì bằng tuổi anh. Hai người yêu nhau hơn 7 năm rồi. Nhưng tôi hoàn toàn không biết điều đó. Cách đây 1 năm, tôi quen anh, đó là thời điểm chị ấy đi công tác nước ngoài. Và anh đã đem lòng yêu tôi trong chính khoảng thời gian hai người xa cách. Những điều đó tôi không biết vì anh tìm cách giấu tôi.

Chúng tôi yêu và hẹn hò nhau được hơn 7 tháng thì đi quá giới hạn. Tôi thấy anh là người đàn ông chững chạc, anh lại đẹp trai, giỏi giang nên tôi thực sự yêu và thần tượng anh vô cùng. Anh không nói cho tôi biết chuyện anh đã có vợ sắp cưới rồi mà chỉ bảo là chưa yêu ai. Tôi cứ nghĩ một người như anh có lẽ khó tính nên bây giờ chưa có người yêu cũng là đương nhiên.

Khi yêu tôi, anh nói rằng anh cũng chưa biết ngày mai thế nào nhưng hiện tại anh cảm thấy cần tôi. Tôi hạnh phúc vô cùng. Chúng tôi đi quá giới hạn với nhau nhưng anh chưa từng nói sẽ lấy tôi. Cho tới khi tôi có bầu, cái thai hơn 3 tháng, tôi mới được biết sự thật về anh.



Tôi công khai chuyện có thai và bắt anh phải làm đám cưới. Tới lúc này anh mới thú nhận là anh có vợ sắp cưới rồi. Chị ấy đi nước ngoài và sắp về nước. Anh và chị ấy yêu nhau lâu rồi, hai gia đình cũng đợi cưới mà thôi. Nhưng cũng chính vì yêu nhau lâu rồi nên tình cảm nhạt nhòa. Khi chị ấy đi xa anh gặp tôi nên nảy sinh tình cảm. Tôi hỏi anh quyết định thế nào với cả hai người con gái thì anh chỉ im lặng. Anh nói làm tôi có bầu là trách nhiệm của anh nhưng anh không thể bỏ chị ấy vì hai người có quá nhiều nghĩa tình. Anh bảo để mọi chuyện chị ấy quyết định. Chị ấy muốn thế nào thì sẽ làm như thế.

Chị ấy phải về nước sớm hơn dự định. Lúc đó, trong lòng tôi đinh ninh rằng mình không được mềm lòng vì tôi đã có thai rồi, hơn nữa anh là người đàn ông có nhiều điều kiện, nếu để mất anh tôi sợ rằng đời mình sẽ khó khăn. Tôi biết như thế là ích kỉ nhưng tôi nghĩ bản thân tôi không có lỗi. Bây giờ bỏ nhau thì tôi mất nhiều hơn chị nên tôi quyết phải giữ được chân anh. Trong lòng tôi cũng cảm thấy lo sợ nhưng vẫn cố gắng can đảm để đi đối diện với chị ấy.

Tôi gặp người con gái ấy và bắt đầu cảm thấy mình kém cỏi vô cùng. Chị ấy xinh đẹp, đoan trang, có ăn học và nhã nhặn. Mặc dù biết tôi là người đã chen vào tình yêu của anh chị, biết anh đã phản bội chị nhưng chị ấy vẫn bình tĩnh đi gặp tôi. Khi mới nhìn thấy tôi, chị ấy còn hỏi tôi có khỏe không. Con người chị, thần thái và cốt cách của chị khiến tôi cảm thấy mình không đáng để làm đối thủ của chị. 

Chị nhìn tôi và anh. Chị nói rằng chị cảm thấy đau khi bị phản bội như thế này nhưng sai lầm không phải tôi mà là do anh ấy. Chị không thể trút lên đầu tôi được. Chị còn nói trong chuyện này tôi là thiệt thòi nhất chứ không phải chị. Chị bảo tôi còn trẻ, chưa chồng mà có con tội lắm, mà không thể phá bỏ đứa bé được. Vì thế chị quyết định rút lui, chị không giành anh về phía mình dù chị biết nếu chị muốn thì không khó. Nhưng chị không muốn tôi khổ, vì tôi và cả đứa bé sẽ thiệt thòi hơn chị nhiều nếu không có anh ấy ở bên.

Vậy là cuối cùng tôi có được anh ấy. Nhưng sao lòng tôi không vui một chút nào? Hơn nữa, từ hôm đó tới nay, tôi thấy anh lại càng thêm lạnh nhạt. Có lẽ chính sự bao dung và độ lượng của chị lại càng làm anh thấy mình có lỗi và không thể nào quên được chị. Tôi không biết phải làm gì nữa. Cái thai càng lúc càng to nhưng tôi lại càng nhận ra rằng mình đã sai lầm. Cố lấy thế này chỉ tôi khổ mà thôi bởi vì anh cứ mãi ám ảnh về chị ấy. Chị ấy quá khôn ngoan khi nhường anh cho tôi bởi vì chị biết làm như thế cả đời anh ấy sẽ không thể nào quên chị.

Đứa con này sẽ sống như thế nào khi bố không hề yêu mẹ? Mà biết đâu đấy anh sẽ lại ngoại tình với chị ấy vì hai người họ đã từng yêu nhau nhiều đến thế cơ mà? Mong mọi người cho tôi một lời khuyên.

Văn Công - HPTY

14.11.15

Lấy phải chồng đồng tính rồi dùng chung… “trai bao”

Lấy nhau vì nợ nghĩa nhưng sau khi sinh con, tôi đã phát hiện chồng chỉ thích... đàn ông. Không thể ngờ một ngày, tôi lại vì những khát khao của bản thân, một lần nữa, bán đi tâm hồn...

Phát hiện kinh hãi

Tôi chăm sóc con đến hơn 1 tuổi mới nhận ra chồng tôi suốt hai năm chưa từng động đến vợ, cũng không có ý định quay lại ngủ cùng. Anh thường lấy cớ bận việc đi công tác vài ngày mới về. Thậm chí có lần, tôi khát khao một vòng tay ôm, lấy cớ va chạm thân thể với chồng, nhưng anh ta đều nhanh chóng gạt tôi ra. Đến một ngày, khi chồng vội ra ngoài nghe điện thoại, tôi cầm máy tính của anh ta định lên mạng. Bất ngờ, từng tấm ảnh tự sướng đập vào mặt tôi choáng váng. Chồng tôi trần trụi, chu mỏ hôn người khác, cười hạnh phúc, ôm rất chặt. 

Không đáng sợ bằng việc tôi đã thấy những đôi môi đó đều có râu lởm chởm.  Tôi chạy vào nhà tắm, nôn như muốn bắn cả ruột ra ngoài. Không rõ ngồi trong đó bao lâu, đến khi nghe tiếng con khóc thét, tôi mới lê thân bước ra. Không phải không đau đớn mà vì quá kinh ngạc, quá sợ hãi đến nỗi cạn khô nước mắt. Bên ngoài, chồng tôi đã thu xếp đồ đạc để đi công tác gấp. 

Bố mẹ chồng nhìn mặt tôi hình như hơi hối lỗi, nhưng họ chỉ im lặng. Chừng một tuần sau, chồng tôi trở về, mời tôi lên phòng nói chuyện. Đỗ nhận mình là đồng tính, cưới tôi chỉ vì bất đắc dĩ, vì bố mẹ bắt buộc, vì muốn bịt miệng xì xào của thiên hạ, vì giữ danh dự, vì muốn có con nối dõi… Anh ta tuyệt đối không có hứng với phụ nữ. Không vì mẹ anh dăm bảy lần đòi tự tử, anh cũng đã không ngủ với tôi.

Lúc “gieo giống” cho tôi, anh ta phải uống thuốc kích dục mới hành sự được. Đỗ lật bài ngửa, nếu tôi ly hôn thì sẽ không được nuôi con, sẽ ra đường sống, sẽ mất tất cả. Số tiền anh ta xây nhà cho bố mẹ tôi, tiền dưỡng bệnh, anh ta ghi chép đầy đủ, có người làm chứng, tôi sẽ phải trả hơn 400 triệu. Còn nếu tôi ngậm miệng, ngoan ngoãn sống trong nhà anh ta, nuôi con, sau này có bồ, chỉ cần hoạt động kín đáo, anh ta cũng không chấp. Tôi không có gì,  tôi chỉ sợ mất con, nhưng tôi không thể trả nợ, tôi sợ phải ra đường, sợ sống cực khổ. Tôi chỉ có thể chấp nhận sự thật: Tôi chỉ là cái máy đẻ anh ta mua về, chăm nuôi như con bò cái trong nhà. 



“Dùng chung” đàn ông

Tôi sống tăm tối suốt 4 năm, chỉ có chút ánh sáng duy nhất là đứa con. Thời gian này, bố mẹ tôi chuyển về quê một thời gian để chăm ông bà nội đang già yếu. Tôi một mình trong gian nhà lớn, cô đơn, buồn chán càng nhiều hơn. Lúc con ngủ, tôi chẳng biết làm gì ngoài xem phim tình cảm, hết trên tivi lại trên mạng Internet. Những hình ảnh tình tứ từ yêu thương, đam mê đến ướt át, nhục dục đã đánh thức khao khát đàn bà của tôi. Tôi cứ ngẩn ngơ ra vào, khổ sở, ám ảnh. 

Bố mẹ đi vắng, buổi tối, chồng tôi công khai dẫn đàn ông về phòng riêng, lục đục trong đó nhiều giờ. Nhưng cứ vài tuần lại đổi một người. Không ít lần tôi bắt gặp chồng tôi đưa tiền cho người đàn ông kia. Tôi ghê tởm, hiểu ngay đó là “bóc bánh trả tiền”, chỉ có điều chưa từng nghĩ quan hệ này giữa đàn ông với nhau cũng xảy ra. 

Nhưng một lần, sau khi xem xong một bộ phim tình cảm ướt át, tôi khát khô cổ nên mò xuống tủ lạnh uống nước. Tôi đụng ngay người đàn ông lạ mặt cũng đang uống nước, mặc độc cái quần bé như bàn tay trên người. Tôi sợ hãi, luống cuống tránh mặt. Nào ngờ, gã trai ôm phắt lấy tôi, tay chân sàm sỡ, thì thào đầy ám muội: “Anh nghe hoàn cảnh em rồi. Sống cô đơn như vậy có cần anh giúp đỡ không?”. Nói là làm, gã trai không buông tha tôi. Và tôi không hiểu sao, buông xuôi… 

Chồng tôi biết chuyện, không nói gì, chỉ nhướn mày: “Cô cũng khổ rồi. Cứ thoải mái đi. Tôi không có ý kiến gì cả”. Từ đó, nếu anh ta dẫn trai về, phục vụ chồng tôi xong, lại tự nhiên đưa sang phòng tôi. Chồng tôi sẽ cho thêm tiền trai. Mỗi lần như vậy, sau một đêm mờ mịt, sáng hôm sau, tôi lại đứng trước gương tự tát mình, tự xỉ vả mình. Nhưng đến tối, tôi lại không có dũng khí phản đối. Tôi sợ cô đơn, sợ đêm dài, sợ sống mà không có cảm xúc. Tôi cũng sợ người khác biết, sợ bản thân không còn có chút tự trọng nào. Nhưng liệu tôi có thể duy trì mối quan hệ này được không? Tôi phải làm thế nào để thoát ra? 


 Vân Thu - HPTY

Bị bắt quả tang, vợ tôi không bỏ được… nhân tình

Sau hai lần bị bắt quả tang, vợ tôi vẫn không bỏ được gã nhân tình đó. Họ lại để tôi bắt được lần nữa, cũng như hai lần trước cô ấy quỳ xuống van xin và mong tôi tha thứ vì hai đứa con nhỏ. Tôi chẳng nói nổi một lời, cảm giác tuyệt vọng quá.

Giờ đây nhìn em chăm sóc và thương yêu các con, tôi biết quyết định của mình là đúng đắn. Tôi và vợ yêu rồi lấy nhau tính đến thời điểm đó được gần 10 năm, chúng tôi có với nhau hai mặt con. Vợ đảm nhận trách nhiệm chăm lo các con và bố mẹ chồng; tôi mải mê kiếm tiền nên thường xuyên đi công tác dài ngày, cũng vì lý do đó mà vợ ngoại tình.


Ngày phát hiện vợ mình ngoại tình với chàng đồng nghiệp trẻ cùng công ty, tôi đau đớn vô cùng, lòng tin sụp đổ, bế tắc, tuyệt vọng. Tôi nói chuyện với vợ và cô ấy quỳ lạy van xin mong tha thứ. Nhìn hai đứa nhỏ vô tội tôi chấp nhận tha thứ. Sau chuyện xảy ra, cô ấy chăm lo gia đình nhiều hơn như để chuộc lại lỗi lầm và tôi cũng dần quên mọi chuyện. Vậy mà cuộc đời không ai có thể ngờ, cô ấy vẫn lén lút đi lại với gã nhân tình đó. Lần này tôi bắt quả tang tại trận, hai người họ cùng quỳ xuống van xin. Họ hứa sẽ không gặp nhau nữa và cô ấy xin nghỉ làm. Tôi đau khổ đến cùng cực, bỏ nhà đi xa hai tuần để có thời gian suy nghĩ.

Trong lúc tôi đi xa vô tình gặp lại em, người bạn gái cùng lớp yêu thầm tôi hồi cấp 3. Chúng tôi vui mừng vì sau bao nhiêu năm lại có duyên gặp mặt, nói chuyện, tâm sự hàn huyên về cuộc đời. Như cởi bỏ được nỗi lòng, tôi kể hết cho em nghe về cuộc sống tuyệt vọng của mình. Em lắng nghe và chia sẻ, tôi thấy trong em sự thấu hiểu và đồng cảm. Hoá ra cuộc sống của em cũng không hạnh phúc. Em đã ly hôn và một mình nuôi cô con gái nhỏ. Có lẽ vì chúng tôi có chung hoàn cảnh và nỗi đau nên hai tâm hồn nhanh chóng quấn quýt.



Những ngày bên em tôi thấy bình yên. Sau chuyến đi tôi trở về nhà trong trạng thái rối bời, vẫn yêu vợ rất nhiều nhưng nỗi hận thù trong lòng giờ đây quá lớn. Tại sao người vợ mà tôi yêu thương bao năm nay lại phản bội chồng hết lần này đến lần khác. Một lần nữa vì hai đứa con và tình yêu của tôi dành cho vợ rất nhiều, tôi lại tha thứ. Vì thế tôi đã vô tình làm trái tim người con gái học cùng tan nát. Em không một lời oán trách mà chỉ nói một điều: Nếu anh không hạnh phúc, em vẫn ở đây chờ anh.
Chúng tôi vẫn liên lạc và em lúc nào cũng lo lắng, chăm sóc tôi nhưng sao trái tim tôi vẫn chỉ có vợ. Ông trời như trêu trọc tôi vậy, vợ tôi vẫn không bỏ được gã nhân tình đó. Họ lại để tôi bắt quả tang, cũng như hai lần trước cô ấy quỳ xuống van xin và mong tôi tha thứ vì hai đứa con nhỏ. Lần này tôi chẳng nói nổi một lời, chỉ thấy cảm giác tuyệt vọng. Thời gian đó vì em lo tôi gục ngã mà dành hết thời gian chăm sóc tôi. Em nói chỉ cần được ở bên, chăm sóc anh em chấp nhận tất cả.



Tôi và vợ chẳng thể nào hàn gắn vì biết có tha thứ cô ấy vẫn tiếp tục, trái tim cô ấy từ lâu đã không còn có tôi. Chúng tôi quyết định ly hôn và tôi mở lòng mình, đón nhận tình cảm của em. Một năm sau chúng tôi về sống chung. Mỗi ngày em ở nhà lo cơm nước, chăm sóc con cái và bố mẹ tôi. Em coi hai đứa con tôi như con ruột, chăm lo từng bữa ăn cho thằng nhỏ và lo học hành cho hai đứa con gái. Bố mẹ tôi bệnh một tay em lo lắng hết. 

Nhìn em tất tả lo mọi việc trong nhà mà vẫn vui vẻ không một lời kêu ca phàn nàn. Nhiều lúc thương em, tôi định nói mà em chặn lại ngay. Em bảo yêu tôi, dù có vất vả đến đâu miễn được bên tôi là em hạnh phúc, chỉ cần tôi yêu em là đủ rồi. Em đã bên tôi và chăm sóc gia đình lớn này năm năm rồi, chưa một lời than vãn. Tôi biết quyết định chia tay vợ cũ là đúng đắn.

 Thu Vân - HPTY

10.11.15

Khổ vì chồng “đã lâu” lại còn đòi yêu… “hai hiệp”

Hiệp đầu chồng chỉ 1,2 phút đã "ngã ngựa" nhưng oái oăm thay tới lần 2 cả tiếng đồng hồ làm cho những người vợ như bị tra tấn cực hình. Lại có người đàn ông quá bạo dâm, kéo dài cả “hai hiệp” khiến người vợ kêu trời…

Hiệp đầu 1 phút, hiệp hai lại quá lâu.

Chuyện của vợ chồng chị Dung, anh Chiến thoạt nghe tưởng khá khẩm hơn đôi chút nhưng sự tình bên trong cũng lắm nỗi éo le. Số là anh Chiến không đến mức yếu sinh lí như chồng chị Thúy là lần nào cũng “ngã ngựa” chỉ sau hai phút. Trường hợp của anh Chiến lại luôn là “hiệp 1” nhanh như vũ bão, “hiệp 2” lâu ê chề.

Hai vợ chồng chị Dung, anh Chiến sống hạnh phúc bên nhau. Anh Chiến cũng không đi làm ăn xa, hoạt động chăn gối diễn ra đều đặn vậy mà chẳng hiểu sao dạo này anh có chứng cứ “yêu” lần đầu là nhanh chóng “thả tù binh”. Nhưng anh lại không phải là người yếu sinh lí hoàn toàn. Tình trạng đó chỉ diễn ra trong hiệp 1, còn hiệp 2 anh lại hoàn toàn “lột xác” vươn mình lên mạnh mẽ.

Theo lời chị Dung, vì lần “yêu” đầu anh “ra nhanh” nên nhất quyết anh đòi “yêu” 2 lần/đêm. Sở dĩ như vậy là vì anh nói: “Lần đầu đã được cái gì đâu, có tí tẹo à. Với lại em cũng chưa được gì, để anh bù cho em”. Nhưng khổ nỗi, lần thứ hai đó anh Chiến lại kéo dài quá lâu khiến chị Dung đau rát và chán “yêu”. Chị Dung tâm sự: “Lần đầu anh ấy còn chịu thực hiện màn đạo đầu và khi mình đang hứng lên thì anh ấy lại “tàn cuộc”. Lần thứ hai nhập cuộc mình không còn hứng thú gì nữa, chồng cũng lại lười không gợi hứng cho vợ nên mình đã chán lại càng chán hơn. Đã vậy không hiểu sao lần đầu anh ấy “ ra nhanh” mà lần thứ hai anh ấy lại lâu tới như vậy. Thời gian có khi lên tới nửa tiếng anh ấy mới “dừng” khiến mình đau rát và khó chịu vô cùng”.


Cắn rằng… “chiều chồng”

Trong những trường hợp này, có lẽ câu chuyện của chị Diệp là oái oăm hơn cả. Chị Diệp vốn là công nhân môi trường. Mỗi ngày, chị phải dậy từ sớm để quét dọn đường phố, thu gom rác thải từ các nhà. Bất kể đó là mùa đông hay mùa hè chị đều phải dậy sớm. Ấy vậy mà chuyện phòng the lại vô tình tạo thêm cho chị một áp lực nữa vì cứ hễ “yêu” là chồng đòi hai hiệp.

Chị Diệp vốn là người có bản tính hiền lành, nhút nhát lại thương yêu chồng con nên trong nhà nhiều khi có gì không hài lòng chị cũng không dám nói. Mọi chuyện chị để cho chồng quyết hết. Với tính cách như vậy, chuyện phòng the chị càng không dám có thái độ gì khi chồng đòi hỏi.

Chồng chị tuy thế nhưng không phải là một người gia trưởng độc đoán. Chỉ có điều anh thấy làm gì vợ cũng không phản ứng nên quen tự mình đưa ra quyết định. Vậy mà đêm nào “yêu” anh cũng thực hiện cái sở thích của mình là “chiến đấu” 2 hiệp. Một phần đó là thói quen, phần khác cũng bởi bản năng ham muốn tình dục của anh có phần mạnh mẽ hơn người khác đôi chút.

Với người khác thì không sao nhưng với chị Diệp thì nó thực sự là một cực hình. Hết một ngày làm việc mệt mỏi, chị về nhà lại bận tíu tít chuyện cơm nước cho chồng, cho con, dọn dẹp nhà cửa…Chị lên giường đi ngủ cũng phải tới hơn 10h tối. Ấy vậy mà anh lại muốn “yêu”. Không dám cãi lời chồng, chị “chiều” anh nhiệt tình. 

Chồng chị không những chỉ có ham muốn tình dục nhiều hơn mà khả năng chăn gối cũng tốt nên một cuộc “yêu” của hai vợ chồng mất khá nhiều thời gian. Hết hiệp một anh lăn ra ngủ, chị cũng thiếp đi được đôi chút. Nhưng rồi theo đúng “quy trình”, nửa đêm anh lại dậy và tiếp tục “sự nghiệp yêu đương”. Lúc này, chị đã mệt lử sau một ngày làm việc, lại phải đợi anh “tàn cuộc” mãi mới xong khiến sáng hôm sau chị dậy sớm không còn hơi sức để làm việc. Mỗi lần như thế chị như người mất hồn, không làm được việc gì vì toàn thân rã rời.


Tất nhiên, cả ba người vợ trên đều rơi vào tình huống oái oăm này là do không cởi mở chia sẻ với chồng. Nhưng thời gian kéo dài cùng với những áp lực mang lại từ chuyện chăn gối đã buộc họ phải lên tiếng. Có người khiến chồng hơi buồn đôi chút nhưng lại giải tỏa được tâm lí cho cả hai và cũng có người giúp chồng hiểu ra vấn đề để chuyện tình dục thực sự là một điều vui đối với vợ chồng. 

Chị Diệp trong tình huống cuối cùng chia sẻ: “Trước tới nay mình vốn cứ hiền hiền, lành lành không nói gì nên chồng không biết. Nhưng một thời gian dài phải “chiều chồng” kiểu đó khiến sức khỏe mình suy giảm hẳn. Cuối cùng mình đã quyết định nói cho anh ấy hiểu. Mình không ngờ chồng mình đã trách mình sao không chịu nói sớm để đến nỗi khổ sở như thế này. Từ đó đến nay, chuyện chăn gối của vợ chồng mình thực sự hạnh phúc”.

Theo HPTY

Vợ chồng son “vui” tèn tén ten thăng hoa… “hiệp phụ”

Mới cưới nên “chuyện ấy” của vợ chồng cũng trở nên dày đặc hơn. Thậm chí nhiều lúc họ cứ bị nửa kia dụ dỗ và một ngày có thể chiến đấu đến 2-3 “hiệp phụ”...

Bí mật “hiệp phụ” sau đêm tân hôn

Mới lấy chồng được 7 tháng nay, thế nhưng Nhung, 28 tuổi luôn tràn ngập hạnh phúc. Đặc biệt, mỗi khi nghe các chị em bàn luận về chuyện ấy sau cưới, lúc nào cô dâu mới này cũng tủm tỉm cười một cách đầy tự tin và hạnh phúc.

“Những ngày trong suốt tuần trăng mật thì không kể. Vì ngày ấy vợ chồng còn cảm thấy quá đỗi mới mẻ, luôn thích khám phá cơ thể nhau. Nói có thể nhiều người không tin và cho rằng hai vợ chồng mình hăng hái quá. Song một ngày, vợ chồng mình khi ấy cũng phải chiến 3-4 lần. Đó là những thời điểm: đi ngủ, nửa đêm hoặc sáng dậy. Thậm chí nhiều khi lúc ngủ trưa cũng tranh thủ chiến đấu tiếp nữa” – Nhung cười đỏ mặt kể kỳ trăng mật nhà mình.

Sau tuần trăng mật đầy ngọt ngào trở về, tháng đầu tiên sau cưới, vợ chồng Nhung vẫn giữ phong độ ngày 1 lần, có khi ngày 2 lần. Tiết lộ về chuyện này nhà mình, người phụ nữ 28 này giãi bày: “Được cái hai vợ chồng đều 28 và 30 tuổi, lại khỏe mạnh và rất hòa hợp chuyện ấy nên ngày nào cũng đều như vắt chanh. Trừ những hôm mình bị đèn đỏ ra thì anh xã mới chịu tha cho. Nhưng những ngày sau, y như rằng anh xã sẽ bắt bù hoặc phải tận thu. Khi ấy vợ chồng có thể chiến đấu 2 nhát liền”.

Ảnh minh họa.

Có những ngày, Nhung cảm thấy mệt đứ đừ, song chồng Nhung vẫn khều khều mỗi đêm: “Lúc ấy, mình toàn phải giả bộ bảo xã mình buồn ngủ díu cả mắt thì anh xã mới chịu nằm yên, không khều đông khều tây nữa”.

Nói về chuyện vợ chồng sau cưới, Nhung cũng bảo: “Tuy mới chính thức bước vào hôn nhân 7 tháng nay, nhưng mình thấy chuyện vợ chồng tầm suất thưa dày không quan trọng. Cái chính là điều độ, giữ được sức khỏe và giữ lửa được hôn nhân. Đừng để tình trạng lúc mới cưới thì oanh tạc liên tục nhưng sau tần suất giảm đi thảm hại. Cũng may, vợ chồng mình đều nhất trí cao độ bởi chất lượng mỗi lần đánh nhau chứ không quá ham số lượng”.

Tỏ ý lo xa về sự lệch pha vợ chồng như nhiều cặp đôi vẫn đồn thổi, Nhung nói: “Chẳng biết mai này khi có con cái vào, chuyện ấy của vợ chồng mình sẽ thế nào. Liệu có kẻ trên mây xanh và người ở mặt đất không? Nhưng thời gian đã cưới nhau 7 tháng mà vợ chồng mình vẫn còn hăng hái lắm”.

Gặp nhau ban đầu đã là tình sét đánh. Vì thế, trong suốt hơn 1 năm yêu, Thùy cũng đã nhiều lần “tạm ứng” cho chồng. Vậy nhưng đến khi cưới, do không phải “ăn vụng” như trước, được đường đường chính chính bên nhau nên tần suất chuyện ấy cũng ở mức độ dày đặc hơn.

Thùy thỏ thẻ: “Ngày đầu, mỗi đêm nhà mình cũng “hai hiệp”. Lần tối chuẩn bị đi ngủ và “hiệp hai” là lúc sáng dậy. Nói về chuyện này mình lại thấy buồn cười và có phần hơi ngại ngùng. Hầu như thời điểm ấy, mình toàn bị anh xã đánh thức dậy lúc sáng. Khi ấy cứ mắt nhắm mắt mở, mình bỏ qua hết công đoạn mà chiều chồng. Cả hai cứ làm tới rồi lại lăn quay ra ngủ. Hình như đàn ông có nhu cầu cao về sáng hay sao ấy. Mà mình cũng sung sức nên luôn đáp ứng đầy đủ”.

Mệt, nhưng… “vui”

Chính vì hay sẵn sàng đáp ứng đầy đủ cho chồng mỗi sáng dậy trước khi đi làm nên sáng nào Thùy cũng trong tình trạng dậy muộn và mệt đến đứt ruột: “Ngày ấy, sáng nào vì cũng trả bài cho chồng nên y như rằng cả hai đứa dậy muộn và đi làm mệt đứt hơi luôn. Có hôm đến công ty, nhận được điện thoại của chồng hỏi thăm. Chồng thường hỏi mình đang làm gì, có mệt không? Mình được thể, lúc nào cũng bảo có. Lúc ấy, chồng cũng y như rằng than vãn bảo hắn cũng đang mệt đứt ruột ra. Nhưng nào có giảm đâu, hôm sau lại vẫn thế”.

Có hôm, Thùy sợ cứ tình hình đều đặn như vậy thì chẳng mấy ngày vợ chồng cùng oải. Song những lúc thấy vợ nằm vu vơ, chồng Thùy toàn gạ gẫm, van nài: “Nhà hết dầu gội rồi. Cho xin 500 dầu gội nhá”. Thấy chồng nói vậy, Thúy lại cười nghiêng ngả. Vợ chồng lại tèn tén ten”.

Có những hôm, buổi tối vợ chồng đã chiến đấu hiệp 1 rồi. Thế nhưng không hiểu anh xã Thùy ấm ức kiểu gì mà không chịu ngủ: “Gần sáng, anh xã lại lân la sang sờ soạng. Mình bảo gần sáng rồi, ngủ đi mai còn đi làm. Thế là chẳng hiểu sao còn dỗi, quay lưng lại vợ. Hiểu ý, mình lại phải cố chiều, hắn lại tươi tỉnh ngay được”.

Hiện nay, Thùy đang bầu bí nên tần suất cũng giảm dần so với ngày mới cưới: “Hồi mới cưới, ngày nào cũng bị anh xã thịt. Giờ có bầu bí nên mình nghén ngẩm quá. Do đó, tần suất mới giảm xuống cách ngày”.


Nhắc về chuyện giảm tần suất của nhà mình, bà bầu này kể: “Nhà mình thì chuyện ấy chẳng bao giờ miễn cưỡng cả. Ai cũng hiểu ý và chiều nhau nên lúc nào cũng hạnh phúc. Cũng chưa bao giờ mình thấy áp lực khi phải chiều chồng. Được cái, anh xã luôn quan tâm từng ly từng tí đến 2 mẹ con. Đợi sinh xong, mình sẽ lên kế hoạch đền cho chồng”, Thùy cười hi hí đầy hạnh phúc.

Theo HPTY

8.11.15

Mất trắng vì… “hám trái non“

Phần vì sức khỏe dồi dào, vợ lại già yếu, không còn xuân sắc phục vụ chuyện “chăn gối”. Phần vì ham mê nhan sắc trẻ, đẹp mà cụ ông mất hết tình cảm gia đình, mất tài sản, lại suýt phải hầu tòa…

Phóng khoáng bên ngoài, gia trưởng với vợ con

Đó là chuyện cụ ông Ng. V. Q., ngụ TP HCM, đã gần 70 tuổi nhưng vẫn còn “mê của lạ”. Là người đã về hưu nhưng ông cụ không thích ngồi nhà sum vầy con cháu, đọc sách ngắm hoa hay thể dục dưỡng sinh lành mạnh mà lại luôn tìm đến những cuộc vui.

Bạn của cụ ông Q., toàn là cán bộ về hưu, chủ doanh nghiệp hết thời, nhưng không chịu… già. Thú vui của các cụ ông này thường là đi nhậu lai rai ở những chốn nhà hàng sang trọng, tươi mát, có các “em” phục vụ, rồi mát xa mát gần, đi du lịch nghỉ dưỡng kèm nhiều dịch vụ “tươi mát”.

Sau nhiều lần lui tới một nhà hàng có dịch vụ “em út”, cụ ông đã “phải lòng” một cô gái xinh xắn có vẻ ngoài chân quê tại đây. Không hiểu sao, gặp cô gái tên Tr. Th. Nh., trái tim già của ông Q. lại bồi hồi như thuở xuân thì.

Sau bao phen lui tới gặp gỡ, hẹn hò tán tỉnh, cụ ông Q. đã thuyết phục cô gái trẻ bỏ nghề, ra ngoài ông thuê nhà cho ở, vì ông “yêu” quá, không chịu nổi cảnh cô cười đùa lả lơi với bao người đàn ông khác. Cô gái đồng ý, với điều kiện ông phải chu cấp cho cô hàng tháng số tiền khá lớn để phục vụ các nhu cầu của cô, đồng thời cô còn phải gửi tiền lo cho gia đình ở dưới quê.

Thế là, sau bao nhiêu năm trai trẻ không vợ nọ con kia, nhưng về già cụ ông Q. lại hóa ra có tới “hai gia đình”. Thuê một căn nhà nhỏ nhưng sang trọng để làm chỗ ở cho Nh., ông Q. thường xuyên lui tới, thăm nom, vui vẻ với người tình bé nhỏ.

Ban đầu ông còn lén lút, sau đó, quá say mê người tình, ông công khai ôm tiền nhà đi bao biện, chu cấp cho người tình thường xuyên mà không hề nể mặt vợ con. Ai có nói gì thì ông trả lời, ông là người gầy dựng lên gia sản cái nhà này, ông có quyền sử dụng tùy thích.

Ảnh minh họa.


Nhận “trái đắng” lúc cuối đời

Về phần vợ con ông Q., vốn đã chịu đựng cái tính gia trưởng của ông mấy chục năm qua, nay ông lập cả “phòng nhì” với cô bồ thua tuổi con út mình thì họ đã hết sức chịu nổi. Các con ông Q. quyết liệt khuyên mẹ bỏ người cha vô trách nhiệm, thiếu đạo đức. Thế là bà đâm đơn ra tòa xin ly hôn ông.

Ban đầu, hơi ngỡ ngàng và tức giận vì bị vợ con từ bỏ, nhưng đang say duyên mới, phần tự ái,  ông Q. không ngần ngại đồng ý ly hôn. Rảnh rang, ông coi “người tình nhỏ” là mái ấm, là gia đình thực sự của mình. Tài sản sau ly hôn lên đến nhiều tỉ đồng, cụ tha hồ làm thỏa lòng người đẹp với những món tiền lớn, những quà tặng đắt tiền.

Nhưng cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn. Huống chi, giữa ông Q. và cô Nh. trẻ trung là khoảng cách tuổi tác lên đến con số vài chục. Đã bắt đầu thấm mệt vì tuổi tác, đòi hỏi có một cô vợ ngoan ở nhà chăm nom mình từ A đến Z, nhưng  cụ Q. nhận lại là một cô vợ trẻ se sua và cực kì ham vui, mê đàn đúm, tiệc tùng, hàng hiệu… 

Những chênh lệch lộ ra, cũng là lúc cụ Q. phát hiện “vợ hờ” nhắn tin tình cảm, thậm chí hẹn hò với nhiều gã đàn ông trẻ trung. Những cuộc cãi vã bắt đầu nổ ra.

Chưa hết, tháng 4/2012, cụ Q. phát hiện hơn 15 cây vàng để trong két sắt phòng ngủ của mình “không cánh mà bay”. Ban đầu tưởng là ăn trộm, cụ định báo công an. Ai ngờ, hỏi đến “vợ hờ”, cô này thản nhiên thừa nhận mình lấy để gửi về nhà cho cha mẹ xây nhà lầu. 

Hết sức tức giận, cụ lên tiếng chửi bới thì cô Nh. giải thích: “Cha mẹ em xây nhà to mà thiếu mấy trăm triệu, đi mượn không được nên em “mượn tạm” của anh thôi. Vợ chồng mà anh làm gì dữ vậy?”.

Biết rằng nói “mượn” nhưng không có ngày trả lại, cụ ông hậm hực nghĩ tiếc của, lại nhớ đến số tiền "vợ hờ" tiêu đến vài chục triệu hàng tháng, đã vậy lại còn lăng nhăng với trai trẻ, cụ Q., tuyên bố sẽ “cắt” tiền tiêu vặt của cô Nh.. Mỗi tháng, cụ Q. chỉ đưa cho “vợ” số tiền 6 triệu đồng để tiêu xài cộng chi phí, cơm nước, sinh hoạt… 

Được gần 2 tháng thì cô vợ trẻ trở mặt, đòi chia tay cụ Q. Mà không phải đơn giản chia tay, cô đòi “bồi thường” với số tiền hơn một tỉ đồng. Nổi giận, cụ Q. đuổi người tình trẻ ra khỏi nhà.

Một tuần sau, tại nhà cụ Q. xuất hiện ba người khách. Đó là cô Nh. và mẹ, cậu của cô. Sau màn chào hỏi, họ thẳng thừng tuyên bố, nếu cụ Q. không bồi thường “tuổi xuân” cho Nh. với số tiền một tỉ đồng, thì họ sẽ kiện cụ Q. ra tòa với lý do cụ… giao cấu với trẻ vị thành niên.

Với chứng minh nhân dân họ đưa ra thì quả cô Nh. sinh năm 1997, tức mới chưa đầy 18 tuổi đến thời điểm hiện tại, còn thời điểm về sống với cụ thì mới… hơn 16 tuổi. Tiết lộ này làm cụ té ngửa vì không ngờ trông cô nhân tình già dặn và “nảy nở” như gái 20 lại chưa đến tuổi thành niên.

Như vậy, cụ đứng trước nguy cơ bị kiện ra tòa, thậm chí có khả năng đi tù. Hoảng sợ cho sự an nguy bản thân lẫn thanh danh, cụ nhanh chóng chấp nhận hy sinh số tài sản lớn. Tiễn gia đình “vợ” về, cụ tiếc đứt ruột số tiền đã mất, nhưng thở dài nhẹ nhõm vì trút đi một mối nguy lớn.

Có điều, nghĩ lại, sau gần một năm sống chung, số tiền ông Q. chi cho người đẹp, cộng cả tiền “bồi thường” lên đến hơn hai tỉ đồng. Ông cụ mất nửa gia sản chỉ vì tội mê trống bỏi. Đáng sợ hơn, ông Q. nhìn lại, thấy mình đã 70, sức lực đã yếu hẳn, bạn bè cũng “giải tán” khỏi hội ăn chơi. 

Vợ con từ bỏ, ông chỉ còn lại một mình thui thủi. Chẵng lẽ lại đem về một cô vợ trẻ nữa để chiều chuộng, cung phụng?. Sau nhiều ngày suy nghĩ, ông quyết định tìm vợ con để năn nỉ, xin hàn gắn.

Thế nhưng, bát nước hất đi đâu phải muốn là hốt lại dễ dàng. Đón ông là những gương mặt lạnh nhạt, chối bỏ. Họ sợ phải sống lại những ngày bị ông áp chế, chịu ấm ức, tai tiếng vì thói chơi bời, bạc bẽo của ông. Cụ ông đành lủi thủi ra về, ngẫm nghĩ mà ân hận vì những gì đã qua…


Kim Anh (Theo Hạnh phúc & Tình yêu)