Dường như anh cưới tôi chỉ là để có chắc một
cô vợ ở Việt Nam. Anh cũng chẳng quan tâm tôi yêu anh thế nào, đạo đức tôi ra
sao.
Ai đời, vừa cưới xong một tuần, nằm trong
vòng tay chồng, anh thủ thỉ vào tai tôi: “Anh đi du học nước ngoài, em ở nhà nếu
buồn quá cứ ngoại tình, không để hậu quả là được. Em kín kẽ một chút thì chẳng
sao cả. Anh thoải mái trong chuyện này”.
Tôi năm nay 27 tuổi, vừa mới kết hôn được
1 tháng. Tình yêu của tôi là sự ngưỡng mộ của rất nhiều người. Chúng tôi yêu
nhau tới 5 năm, từ ngày tôi tốt nghiệp đại học. Ra trường, hai đứa phấn đấu cho
sự nghiệp, chờ đợi nhau học hành, thăng tiến… Ai ai cũng xuýt xoa khen chúng
tôi chung thủy, có ý chí. Tôi tự hào về anh, về tình yêu mà chúng tôi giữ gìn tới
tận giờ phút này.
Hồi đầu năm, anh nhận được quyết định cử
ra nước ngoài du học 3 năm. Đó thực sự là một cơ hội tốt cho anh thăng tiến
trong sự nghiệp. Cả anh và gia đình hai bên đều rất vui. Tới lúc này mọi người
nói không thể trì hoãn thêm chuyện cưới xin được nữa vì muốn hai đứa ổn định,
là vợ chồng của nhau trước khi anh đi nước ngoài mấy năm trời.
Thực sự tôi không phải vội cưới vì sợ bị
phản bội hay sợ mất anh. Tôi tin anh tuyệt đối nhưng tôi nghĩ cũng đến lúc cần
gắn bó với nhau bằng một đám cưới chính thức. Anh cũng ôm tôi vào lòng và nói
muốn tôi làm vợ anh, để anh yên tâm học nơi xứ người. Vậy là chúng tôi háo hức
chuẩn bị đám cưới, hân hoan trong sự vun vén của hai bên gia đình.
Cưới nhau xong khoảng 2 tháng thì chồng
tôi sẽ đi du học. Nhưng chỉ 1 tuần sau ngày cưới, tôi thực sự sốc khi nghe
chính người chồng yêu thương của mình nói “nếu muốn em cứ việc ngoại tình”. Anh
còn thẳng thắn nói rằng anh là đàn ông, chuyện 3 năm “giữ mình” ở nơi đất khách
đó là rất khó. Hơn nữa, nơi anh sống họ thoáng, cởi mở về tình dục, quan hệ nam
nữ nên anh chắc sẽ rất khó để chung thủy với tôi. Anh không muốn ích kỉ bắt vợ
phải “thủ tiết” vì mình nên anh chủ động bảo tôi nếu cần thì cứ cặp kè, miễn là
kín đáo.
Tôi không thể nào tin được người đã gắn bó
với tôi bao năm qua, người mà tôi vừa cưới gọi là chồng, còn đang trong giai đoạn
hạnh phúc nhất của hôn nhân đã nói những lời như thế. Tôi thấy tình yêu của
mình thật tầm thường và con người anh đốn mạt. Tôi biết không ai nói trước được
ngày mai, có thể ở nơi xa đó anh yếu lòng rồi phản bội vợ con, có thể tôi vẫn
tha thứ được. Nhưng còn bên vợ mà anh công khai nói thẳng chuyện sẽ sống phóng
khoáng thì tôi không thể nào chấp nhận nổi.
Còn ít ngày nữa là chồng tôi đi nhưng tôi
chẳng luyến lưu, thương nhớ gì cả. Dù anh chưa phản bội tôi nhưng trong lòng
tôi anh đã là một kẻ bỉ ổi, trơ trẽn và không chung thủy. Cuộc hôn nhân này của
tôi rồi sẽ đi về đâu khi tình yêu và lòng tự trọng của tôi bị tổn thương?
Theo Afamily