#tutorial #blogspot #blogger #template blogspot #fix blogger
Showing posts with label Phải lòng. Show all posts
Showing posts with label Phải lòng. Show all posts

4.1.16

Chuyện tình cảm động của người anh hùng…thà chết không để mất đảo

“Em yêu quý, anh sẽ xin xuất ngũ…về chỉ ở nhà, giữ nhà cho em…”, những dòng chữ giản dị, chân thành của thiếu úy Trần Văn Phương, anh hùng LLVTND được vợ anh, chị Mai Thị Hoa đọc chậm rãi trong niềm xúc động bồi hồi. Khi thiếu úy Phương ngã xuống trong tư thế quyết giữ lá cờ Tổ quốc trên đảo Gạc Ma (thuộc quần đảo Trường Sa) ngày 14/3/1988, chị đang mang trong mình giọt máu của anh. Sau này, chị đã đặt tên cho con gái là Thủy - nghĩa là nước- với ước mong rằng, dòng nước ngọt ngào ấy sẽ chảy mãi, để chị luôn cảm nhận được sự hiện diện của anh trong trái tim mình…

Lá thư định mệnh

Sau những ngày nghỉ Tết cùng với gia đình, ngày 10/1/1988, anh Trần Văn Phương bắt xe về đơn vị để kịp chuyến công tác cùng đồng đội. Cả nhà không ai ngờ rằng, đó là kì nghỉ phép, cũng là chuyến công tác cuối cùng của anh. Về đến đơn vị, anh viết cho chị một lá thư đầy yêu thương. Anh dặn chị nhớ giữ gìn sức khoẻ, đừng gửi thư vào cho anh nữa, bởi vì anh sắp đi công tác ở Trường Sa. Vì công việc, đến cả địa chỉ cố định anh cũng chưa có…

Chuyến tàu ra đi gặp bão. Anh cùng đồng đội trở lại đất liền, và lại tranh thủ thời gian viết thư về cho chị. Trong thư anh viết: “Đi chuyến công tác này về anh sẽ xin xuất ngũ. Anh về sẽ không làm gì cả, chỉ ở nhà để giữ nhà cho em…”. Sau thời gian tránh bão, đoàn công tác lại ra với Trường Sa xa xôi.

Bức thư giản dị của thiếu úy Trần Văn Phương gửi cho vợ

Ngày 14/3/1988, anh đã cùng những đồng đội của mình quyết bảo vệ lá cờ Tổ quốc trên đảo Gạc-ma. Trong trận chiến không cân sức, anh và những đồng đội của mình đã anh dũng hi sinh. Khi đó, thiếu uý Trần Văn Phương là cán bộ chỉ huy lực lượng bảo vệ việc xây dựng trên đảo.

Lịch sử hải quân nhân dân Việt Nam ghi lại gương hy sinh anh dũng của thiếu úy Trần Văn Phương như sau: “Năm 1988 đó, ở vùng biển Trường Sa, cụm đảo Sinh Tồn, chiếc HQ 505 mở hết tốc lực máy, giật đứt neo, lao thẳng lên bãi cạn, khẳng định chủ quyền Việt Nam trên đảo Cô lin, khi đã trúng đạn pháo. Sáng ngày 14/3/1988, đồng chí Nguyễn Văn Lanh trong khi cùng đơn vị vận chuyển vật liệu từ tàu HQ 604 lên đảo thì tàu địch đến bao vây, uy hiếp. 

Tình thế rất căng thẳng. Khi địch đổ quân xuống đảo, ép bộ đội, giật cờ của ta hòng chiếm đảo, theo lệnh của đồng chí Trần Đức Thông, chỉ huy cụm đảo: “Đồng chí nào biết bơi thì bơi ngay vào đảo hỗ trợ cho các đồng chí trên đảo bảo vệ cờ”. Nguyễn Văn Lanh cùng 11 anh em khác nhảy ngay xuống biển và bơi vào đảo. Khi đó trên đảo, địch đã nổ súng, đồng chí Trần Văn Phương, người giữ cờ bị trúng đạn, anh vẫn hiên ngang giữ ngọn cờ chủ quyền tại đảo Gạc Ma và hô vang: "Thà hi sinh chứ không chịu mất đảo. Hãy để cho máu mình tô thắm lá cờ truyền thống của hải quân nhân dân Việt Nam anh hùng”.

Vợ chồng người anh hùng trong ngày cưới

Sau bốn năm hai tháng ở lại với đồng đội ngoài đảo xa, tháng 5/1992, liệt sĩ Trần Văn Phương đã “trở về” cùng với gia đình, mãi mãi yên nghỉ tại Nghĩa trang Liệt sĩ xã Quảng Phúc. Cách đấy không xa là ngôi nhà hạnh phúc của anh chị đang mở rộng cửa đón ánh sáng .Anh đã trở về với chị, giữ lời hứa trở về Đơn Sa để giữ nhà cho chị…

Chị kể, anh chị cưới nhau chưa đầy năm thì anh đi công tác ở Trường Sa. Rồi chị nhận được tin anh hi sinh ở ngoài đảo, cũng vừa lúc nhận được lá thư cuối cùng anh gửi cho chị. Khi đó chị chỉ mới 22 tuổi, đang mang thai được một tháng – giọt máu mà liệt sĩ Trần Văn Phương để lại. Anh hi sinh mà không kịp biết mình đã được làm cha… 

Chị bảo rằng, chị còn may mắn hơn những người khác, bởi vì chị đang ở bên anh, được nói chuyện, được kể với anh những câu chuyện mới… Nhưng câu chuyện về chị, có mấy ai hiểu và cảm thông cho chị hay không…Chồng chị, liệt sỹ, Anh hùng lực lượng vũ trang Trần Văn Phương, là một trong số hơn 60 liệt sỹ đã nằm lại Trường Sa năm 1988, để bảo vệ lá cờ khẳng định chủ quyền của Tổ quốc. Đôi mắt của người vợ trẻ đã cạn nước mắt. Trong chị giờ chỉ có niềm tin và hy vọng vào giọt máu của anh.

Ngày ấy, chị đặt tên con là Thuỷ – Trần Thị Thuỷ. Và “dòng nước” ngọt ngào ấy cứ mỗi ngày lại chạy sang nghĩa trang thắp hương cho bố, kể cho bố nghe những chuyện vui, chuyện buồn. Thuỷ vẫn luôn hỏi mẹ về bố, bố như thế nào, có hiền không, con có giống bố không?

Từ bé, Thuỷ luôn khao khát có được một đứa em để chăm sóc, trò chuyện. Có lần chị thấy Thuỷ khóc bên mộ bố: “Ai cũng có anh chị em, còn con thì lại không có. Vì răng hả ba?”.

“Dòng nước” tình yêu cứ chảy mãi…

Trong ký ức tuổi thơ, qua những câu chuyện mẹ kể, Thủy chỉ biết bố đi chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Ngày Thủy lên bốn tuổi, hài cốt của liệt sĩ Phương được đưa về quê nhà, yên nghỉ tại nghĩa trang liệt sĩ xã. "Lúc đó mẹ bảo bố đã về, em đưa mắt ngơ ngác nhìn. Đến lúc cầm nén hương thắp cho bố và thấy mẹ khóc, em mới ý thức được ông đã hi sinh", Thủy bồi hồi nhớ lại.

Những ngày sau đó, ngôi mộ của liệt sĩ Phương nằm cách nhà chưa đầy 100m là nơi Thủy thường lui tới chơi đùa. Cô bé còn cẩn thận ngắt từng bông hoa trồng được trong vườn nhà ra đặt lên mộ phần, tâm sự khi vừa bị mẹ đánh đòn hay khoe với bố được cô giáo cho điểm 10…

Chị Mai Thị Hoa hiện tại

Có lúc Thủy nhìn chằm chằm vào di ảnh của bố, rồi lại chạy đến soi gương rồi khoe với mẹ "nhìn con giống bố lắm phải không mẹ, mai này con lớn nhất định sẽ theo nghiệp bố để được mặc chiếc áo hải quân". Chị Hoa lại ôm cô con gái vào lòng, nước mắt trực trào.

Tốt nghiệp trường hệ cao đẳng ngành Việt Nam học tại trường Đại học Quảng Bình năm 2009, Thủy làm mọi người bất ngờ khi làm đơn xin đi làm việc tại Trường Sa. Bà Hoa sau một hồi suy đi tính lại, nói với con gái: "Mẹ chỉ có mình con, thân gái dặm trường đã ra Trường Sa thì phải gắng làm tốt nhiệm vụ, môi trường quân ngũ khắc nghiệt lắm". Trước hôm lên đường, Thủy ôm mẹ động viên: "Con là con gái của bố Phương, nhất định Trường Sa sẽ là ngôi nhà thứ hai của con".

Thủy tâm sự rằng những chuyến ra đảo Trường Sa là những lần để lại trong cô nhiều cảm xúc nhưng nhớ nhất vẫn là lần thứ hai cô đạp sóng ra biển. "Em đang say sóng thì các chú Hải quân gọi dậy, bảo là đang đi qua vùng đảo Gạc Ma. Phóng tầm mắt ra xa, em như nhìn thấy cha đang đứng dưới lá cờ Tổ quốc", Thủy bồi hồi kể.

Lữ đoàn 146 không còn những người lính cùng thời với liệt sĩ Phương, nhưng khi biết Thủy là con gái người anh hùng, ai cũng nhiệt tình giúp đỡ. Và câu chuyện tình Trường Sa của Thủy với chàng thiếu úy Nguyễn Hồ Hải cũng được dệt lên từ những đợt sóng xô bờ.

"Vốn cùng quê, em và anh Hải quen nhau từ ngày em đi thực tập nhưng hầu như chỉ nói chuyện vu vơ qua điện thoại. Khi vào làm việc tại đây, chúng em có thêm nhiều kỷ niệm đẹp và quyết định đi đến hôn nhân", Thủy kể và cho biết nhiều lúc ngồi nghĩ hai cái tên Thủy – Hải có sự gắn kết như duyên tiền định.

Rồi ngày cô con gái chào đời, hai bên nội ngoại đang loay hoay tìm cái tên để đặt cho cháu thì hai vợ chồng Thủy đã đề nghị đặt tên con là Nguyễn Trần Navy. Nhiều người thắc mắc, Thủy giải thích ngắn gọn nhưng đầy thuyết phục: "Navy theo tiếng Anh có nghĩa là Hải quân ạ!".

Người anh hùng đã ra đi nhưng tình yêu giản dị của anh dành cho gia đình luôn còn mãi.


Biển cả bao la ngàn đời nay luôn được ví với tình yêu, nhưng tình yêu vĩ đại ấy lại bắt nguồn từ những con sông nhỏ, những mạch nguồn cảm xúc giản dị cứ chảy mãi, chảy mãi, để đến mỗi độ xuân về, linh hồn những người con ưu tú đất Việt từ đại dương mênh mông lại trở về với đất mẹ, trở về trong những con sông tình yêu sâu thẳm trong trái tim những người đang sống… hun đúc lên lòng yêu nước nồng nàn cho thế hệ mai sau…

Gia Bảo

29.12.15

Chuyện tình “trâu già” “cỏ non”

Việc ngoại tình của vị sếp mẫu mực, đầu hai thứ tóc với cô thư kí xinh đẹp trong công ty khiến bà vợ hết sức đau đầu. Bà lồng lộn tìm ra bằng được cô gái đã bỏ bùa chồng mình bằng cách cậy nhờ các thám tử, vì bản thân bà không muốn bị thiên hạ chê cười rằng “già mà còn phải đi ghen với trẻ ranh”.

Cài tai mắt bên cạnh chồng để theo dõi

Bà Thủy đến tìm ông Lương Hiền Duy – giám đốc công ty thám tử Lương Gia vào lúc sáng sớm. Bà tỏ ra khá bức bối khi kể về ông chồng xưa nay vốn được xem là nghiêm khắc, mẫu mực của mình.

Theo bà, ông Lữ chồng bà hiện đang làm Giám đốc của một công ty nội thất lớn. Ông này trước giờ được khá nhiều người quý mến vì luôn tận tụy, hết lòng với công việc và đối xử với nhân viên rất tốt, ngay cả bảo vệ của công ty cũng hết lời ca ngợi ông.

Bà Thủy lấy ông Lữ năm 25 tuổi, khi ấy, ông chỉ là một nhân viên quèn, còn bà là con gái của chủ công ty nội thất – công ty mà giờ chồng bà đang sở hữu. Nhờ gia đình vợ, công việc và địa vị của ông lên như diều gặp gió, tài năng của ông được phát huy tối đa, chẳng mấy chốc ông đã được bố vợ tin tưởng giao phó cơ ngơi mà ông đã xây dựng biết bao năm qua.

 Suốt 25 năm sống cùng nhau, hai ông bà không tránh khỏi những giận hờn, cãi vã. Vốn khắc khẩu và trái tính nhau nên không ít lần cả hai xảy ra mâu thuẫn, chính vì vậy nhiều năm qua họ dần lạnh nhạt. Bà Thủy luôn trách ông đủ điều, cằn nhằn ông mỗi ngày, nhất là sau khi ông Lữ tình cờ gặp lại người tình xưa.

Vài tháng trước, ông Lữ bị bạn bè của bà Thủy bắt gặp đang đi uống café cùng một người phụ nữ trung niên. Họ gọi ngay cho bà Thủy đến để bắt quả tang, bà hùng hổ chạy tới và la mắng một trận dù không biết đầu đuôi câu chuyện thế nào.

Tuy ông Lữ đã hết lời giải thích rằng người phụ nữ ông gặp chẳng qua chỉ là người yêu cũ, họ chỉ mới tình cờ gặp lại. Suốt mấy chục năm qua đây là lần đầu tiên ông gặp lại người ấy vì bà này đã theo chồng qua Canada định cư. Tuy nhiên, bà Thủy nhất định không nghe.
Cô thư kí cũ của ông Lữ xin nghỉ việc, bà Thủy vội vàng đưa một cô gái mà bà tình cờ quen biết trong đợt đi Nha Trang du lịch làm tai mắt. Nhất cử nhất động của ông Lữ đều bị bà nắm rõ trong lòng bàn tay, tuy nhiên, thời gian gần đây, cô thư kí đều báo cáo là liên tục mất dấu ông Lữ nên khiến bà không khỏi nghi ngờ.

Bà cho rằng có thể ông Lữ phát hiện bà cài người quen bên cạnh ông nên ông đã cố tình cắt đuôi Hiền – cô thư kí đồng thời cũng là tay sai của bà. Vì thấy thái độ của chồng khác hẳn, ông ta có vẻ chăm chút hình thức bề ngoài hơn dù đã ở độ tuổi 50, điều ấy khiến bà tức tối.



Gậy ông đập lưng ông

Như mọi lần, việc theo dõi đối tượng đã được khách hàng nhờ cậy, Ông Duy phân công nhiệm vụ cho các thám tử để nhanh chóng thu thập những tin tức đáng tin cậy nhất từ đối tương.

Hai thám tử được cắt cử theo ông Lữ trên mọi bước đường. Theo nhận định của các thám tử, dù đã ở tuổi 50 nhưng ông Lữ vẫn còn rất phong độ, có lẽ ông thường được đánh giá là khá trẻ so với độ tuổi của mình và trông trẻ trung hơn vợ nếu họ sánh đôi cùng nhau.

Ông Lữ thường rời khỏi nhà khoảng 7h sáng và đến thẳng công ty. Khoảng thời gian làm việc, ông thường hay phải di chuyển vì bàn bạc công chuyện với đối tác. Bất cứ khi nào đi đâu, làm gì, bên cạnh ông thường có mặt của cô thư kí xinh đẹp, họ thường đi ăn uống cùng nhau mỗi buổi trưa và sau giờ làm việc.

Sự xuất hiện cùng nhau của họ khiến các thám tử không khỏi nghi ngờ, rõ ràng cô thư kí kia chính là tai mắt do bà Thủy sắp đặt. Cô này cũng nói với bà Thủy rằng thường xuyên bị mất dấu của ông Lữ và khẳng định chính ông không muốn cô này đi theo. Tuy nhiên, qua ba ngày theo chân ông Lữ, các thám tử đều thấy Hiền bên cạnh ông Lữ mọi lúc, mọi nơi, chỉ trừ lúc ông về nhà.

Theo suy đoán của thám tử, Hiền chính là đối tượng đáng nghi nhất, có lẽ cô đang có điều gì đó giấu diếm bà Thủy. Quả đúng như nhận định của thám tử, cô gái này đang cố gắng cưa cẩm vị sếp giàu có bằng mọi cách.

Khi có mặt bà Thủy, Hiền gọi ông Lữ là chú, xưng cháu rất lễ phép, khi chỉ có hai người với nhau, Hiền liền gọi là anh và luôn có những cử chỉ quan tâm tới ông. Ban đầu, ông Lữ không mấy chú ý, nhưng lâu dần, chính sự tươi trẻ của cô gái này, cộng thêm mối quan hệ không mấy tốt đẹp với vợ khiến ông chán nản và đổ ngay tức khắc trước sự quyến rũ của cô thư kí trẻ.

Họ che mắt thiên hạ bằng cách luôn giữ khoảng cách trước người khác, nhất là ở công ty. Ông Lữ thường đưa đón Hiền bằng xe riêng và đi rất xa thành phố để hẹn hò, khi thì Vũng Tàu, Bình Dương, Đồng Nai, Mũi Né….

Chỉ một thời gian rất ngắn khi lén lút quyến rũ sếp, Hiền đã có một căn hộ chung cư sang trọng và lên đời tất cả từ quần áo, giày dép, điện thoại và xe… Những điều này đương nhiên Hiền giấu tiệt với bà Thủy, người luôn tin tưởng cô hết mực.

Khi biết điều này, bà Thủy đã thực sự choáng váng, bà không thể tin được mình chính là nhân tố tiếp tay cho chồng ngoại tình. Bà cứ nghĩ cài Hiền bên cạnh ông Lữ thì sẽ kiểm soát mọi đường đi nước bước của chồng, ai ngờ “gậy ông đập lưng ông”.

Người đàn bà sấp xỉ tuổi 50 lộ rõ vẻ thất thần, buồn bã khi nghĩ về những gì mình đã làm. Bà tự trách mình vì sự ghen tuông mù quáng, u mê và bước đi sai lầm khi muốn kiểm soát chồng.

Theo Tống Thu Thảo - Hôn nhân & Pháp luật

10.12.15

"Họ có thể lên giường với mình vừa xong nhưng bước ra đường là có thể mình không tồn tại"

"Ngày nay, các cô gái không còn e thẹn, ngượng ngùng trước những lời tán tỉnh của nam giới. Thậm chí họ còn chủ động lao vào vòng tay người ta khi chỉ mới ưng mắt. 


Không hiếm những cô quá dễ dãi trong quan hệ tình dục. Chỉ cần vài câu tán tỉnh là đồng ý lên giường luôn" - Nam chia sẻ.

Tự nhận mình là người đàn ông hào hoa và "sát gái", Nam (Minh Khai - Hà Nội) không ngại ngần chia sẻ về khả năng "đốn ngã" các cô nàng cũng như nhiều cô gái sẵn sàng lao vào vòng tay của Nam. Nam tự tin cho biết chỉ trong vòng 2 tháng gần đây, anh chàng đã "giường ấm, đệm êm" được với 5 cô gái. Theo lời Nam giải thích thì đa phần những cô gái dễ dụ là những cô nàng dễ dãi trong chuyện tình cảm, và phần nhiều là những cô nàng chỉ nghĩ đến chơi bời hơn là công việc, học hành. "Có thể gặp họ ở một quán bar, một bữa tiệc và sau vài cái tin nhắn làm quen rồi mời đi ăn, uống cafe là có thể vào khách sạn, nhà nghỉ cùng các cô ấy. Các cô nàng này sẵn sàng lên giường với đàn ông mới quen" - Nam cho hay.

Rồi như để dẫn chứng cụ thể về khả năng chăn dắt các cô gái dễ dụ, Nam kể cách đây vài ngày, trong lúc cùng bạn bè ngồi uống cafe ở vỉa hè, anh chàng làm quen được với cô gái tên T,. Và chỉ sau một ngày gặp gỡ, trò chuyện, tán tỉnh, đi ăn cùng nhau, T, đã theo Nam vào nhà nghỉ mà không cần biết nhân thân của Nam như thế nào. Nam cũng cho biết rằng đối với những cô nàng này thì chuyện bi lụy tình cảm gần như không có. "Họ có thể lên giường với mình vừa xong nhưng bước ra đường là có thể mình không tồn tại trong mắt họ" - Nam nói.

Cười cợt khi nói về những cô nàng dễ dãi này, Nam cho biết: "Có những cô nàng tôi chưa cần mở lời thì các cô ấy đã chủ động liếc mắt đưa tình. Thậm chí có những cô dùng cử chỉ lả lơi để khiêu khích. Nói thật, là một gã đàn ông trước những cô nàng như vậy sẽ rất khó cưỡng. Kiểu tình cảm chớt nhoáng, tình một đêm với các cô ấy giống như thay một chiếc áo mỗi giờ".

Ảnh minh họa.

"Phái yếu bây giờ khác xưa lắm rồi. Họ quá thoáng về vấn đề tình dục nên có rất nhiều cô lên giường với nhiều người đàn ông trong một ngày mà bất chấp hậu quả về sau. Có thể nói họ thoáng còn hơn... Tây" - là chia sẻ của H, (Hải Phòng) khi nói về những cô gái dễ dãi.

Theo kinh nghiệm của H, thì không phải cô gái nào cũng dễ dãi trong quan hệ với đàn ông. Và H, cho rằng chỉ cần nhìn vào ngoại hình, kiểu ăn mặc, trò chuyện là H, có thể đoán biết được cô nào có thể "đi tàu nhanh" với mình. H, bộc bạch: "Tôi từng tiếp xúc và cũng từng vượt quá giới hạn với nhiều cô gái như vậy. Có nhiều cô gái khiến tôi choáng váng về độ chủ động, lạnh băng sau khi đã lên giường với nhau. Vì mục đích của họ đến với mình chỉ là để thỏa mãn nhu cầu tình dục vì thế mình đối lại với họ cũng không có gì hơn".


Giọng đầy thảng thốt khi nói về cô bạn thân của mình, L.A (Hà Nội) cho biết: "Cũng là một cô gái và chơi khá thân nhưng tôi thật sự choáng vì lối sống phóng túng, dễ dãi của cô bạn quá khác với mình. Khuyên bảo thế nào cô ấy cũng làm lơ bảo tôi rằng "về thế kỉ 16 mà sống". Với bất kì chàng trai nào cô ấy cũng có thể lả lơi, à ơi họ. Mục đích lên giường của cô ấy đơn giản chỉ vì những thứ vật chất mà người ta có thể cho cô ấy sau lần ái ân".

L.A kể cô học chung đại học với V.H, thế nhưng không giống như L.A tập trung vào học tập, VH lao vào việc ăn chơi, đi bar và chăn dắt cho mình những anh chàng công tử, con nhà giàu. "Cô ấy cười khẩy nói với tôi rằng "cái ngàn vàng" của cô ấy đã cho một anh chàng cùng lớp từ khi học trung học. Trong suy nghĩ của cô ấy, bản thân không còn trong sáng, trong sạch nên chi bằng dùng luôn cái quá khứ dễ dãi đó mà khiến bản thân đủ đầy" - L.A chia sẻ.

Bất chấp những người đàn ông đến với mình vì mục đích gì, VH thoải mái nhận lời hẹn hò, ăn trưa, ăn tối, và cả... lên giường. "Miễn là sau mỗi cuộc vui, cô ấy có thêm vài cái túi hàng hiệu mới, có những bộ cánh đẹp và đồ trang sức đắt tiền" - L.A kể.

Và cũng vì cái tiếng "gái lẳng", dễ dãi, VH nay đã ngoài 30 vẫn không tìm được cho mình bến đỗ hạnh phúc. "Không biết vì cô ấy chấp nhận sống cuộc sống như vậy, hay đàn ông đến với cô ấy chỉ để chơi bời. Mà nói thực, nếu là đàn ông, tôi cũng sẽ không chọn người phụ nữ có quá khứ "huy hoàng" như thế làm vợ" - L.A bộc bạch.

Theo Xuân Quỳnh - HPTY

18.11.15

Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày

Chỉ 7 ngày sau lần gặp mặt đầu tiên, cặp đôi ở Hà Nội đã quyết định cưới vì trúng tiếng sét ái tình. Cặp đôi thực hiện bộ ảnh cưới ởvới hy vọng gia đình nhỏ của mình sẽ luôn được phù hộ, che chở.
Chuyện tình của chú rể Đỗ Văn Tấn, 30 tuổi và cô dâu Nguyễn Thị Hải Anh, 25 tuổi cùng ở xã Vĩnh Quỳnh, Thanh Trì, Hà Nội khiến nhiều người tin vào duyên phận, ý trời.

 
Trên Vnexpess, chia sẻ về chuyện yêu và kết hôn vội vàng của mình, anh Tấn cho biết: ""Đầu tháng 10, bố Hải Anh gặp người nhà mình tại một đám cỗ rồi kể chuyện con cái, cho nhau xem hình. Sau đó ít ngày, bố mình bảo đã sang nhà 'bên ấy' nói chuyện và xin phép để mình được qua chơi. Chưa hiểu vấn đề thế nào nhưng nghe lời các cụ, mình cũng thay quần áo chỉnh tề sang đó luôn".
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 2
 
Khi gặp Hải Anh, chàng kỹ sư xây dựng đã ấn tượng với cô gái hội tụ đủ "tiêu chuẩn" của anh vì vẻ ngoài cao ráo, xinh xắn, cộng thêm cách ăn nói của Hải Anh rất nhã nhặn, đúng mực.
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 3
 
Báo Trí Thức Trẻ cũng đăng tải câu chuyện tình yêu của hai người, họ quyết định đến với nhau vì đang cần một chốn bình yên và thuận ý gia đình.
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 4
 
Từ hôm gặp đầu tiên, đến ngày thứ 7 thì 2 người xin phép hai bên gia đình tổ chức đám cưới.
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 5
 
Ngày 13/11 họ cùng nhau thực hiện bộ ảnh cưới ở nghĩa trang Lạc Hồng Viên (Kỳ Sơn - Hòa Bình). Nói về lý do chọn nghĩa trang là nơi chụp ảnh cưới, cặp đôi cho biết, ngoài phong cảnh hữu tình, theo quan niệm thì chụp ảnh cưới và thắp hương ở nghĩa trang thì hôn nhân sẽ hạnh phúc mỹ mãn và họ cũng mong tình yêu của họ mãi bền vững như vậy.
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 6
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 7
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 8
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 9
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 10
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 11
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 12
 
Hình ảnh Bộ ảnh cưới ở nghĩa trang của cặp đôi Hà Nội yêu và kết hôn trong 7 ngày số 13
 
Dã Quỳ (tổng hợp, ảnh Gia đình Việt Nam, Vnexpress)
Nguồn : Người đưa tin

14.11.15

Em nguyện làm “bồ nhí” sinh một đứa con cho vợ chồng anh ấy!

Vợ chồng anh không thể có con, còn em lại quá yêu anh. Em muốn "tặng" anh một đứa con rồi ra đi...

Trước khi quen anh ấy, em đã có bạn trai. Nhưng vì những mệt mỏi trong tình cảm trước đây của 2 đứa cộng với việc sống xa nhau làm cho em cảm giác ngày càng ngột ngạt. Và đỉnh điểm là em quyết định chấm dứt với anh ấy. Trong khoảng thời gian ấy, em quen với người đến sau này. Anh ấy tên N. Em và anh N là đồng nghiệp của nhau. Em cũng biết được anh N đã có vợ. Tuy nhiên, sau nhiều năm trời sống chung mặc dù đã chạy chữa thì gia đình anh vẫn chưa có con.

Sau khi em chia tay với người cũ, em buồn quá. Trong 1 lần tập hợp nhậu nhẹt với anh N và 1 số anh chị đồng nghiệp thì em đã say. Vài ngày sau, khi đi ăn cùng mọi người, em được nghe kể là hôm đó em say thế nào, và mọi người đã chăm sóc em ra sao. Người đặt biệt nhất là anh N, anh ấy đã chạy đôn chạy đáo để dọn “bãi chiến trường” hôm đó cho em. Vì cảm kích, em đã hẹn anh ấy ra riêng để cảm ơn.

Kể từ lần đó, em và anh N ngày càng thân thiết. Mới đầu là anh em lúc sau thích nhau từ khi nào cũng chẳng hay. Và chuyện gì đến đã đến dù em biết rằng em có lỗi vì thích người đã có gia đình. Em đã từng chủ động chia tay, anh N cũng đồng ý vì anh không muốn em khổ vì anh là người đã có gia đình. Nhưng rốt cuộc, em đã không thắng nổi bản thân mình khi hàng ngày phải đối mặt với anh. Em lại vào vòng tay của anh.

Rồi em được nghe anh tâm sự nhiều  hơn (tất nhiên là do em ép phải nói vì tính anh ít nói về gia đình, về chị ấy). Anh tâm sự với em rằng tiền đó giờ anh làm ra là để chạy chữa vì chị ấy khó có con, chạy chữa biết bao nhiêu năm, bao nhiêu nơi nhưng vẫn không thấy kết quả. Anh cũng thương chị nhiều vì thế. Nhưng rồi tình cảm vợ chồng ngày càng phai nhạt đi, anh muốn đi xa để tránh đi cái sự lạnh lẽo khi anh trở về với 4 bức tường và 2 vợ chồng như là người cùng ở trọ. Không cãi vã, nhưng cũng không nói chuyện với nhau nhiều. Anh tuyệt đối chưa bao giờ nói xấu về vợ, đó là điều em phục nhất.

Càng ở với anh, em càng hiểu ra 1 phần nào của hoàn cảnh gia đình anh ấy qua những lần anh gọi điện về nhà và em tin những lời anh nói với em là thật chứ chẳng phải đặt điều để lấy lòng thương của 1 đứa con gái.

Về phần em, ngày qua  ngày em thương anh ấy hơn. Em cảm nhận lần đầu tiên em thật sự yêu và được yêu thương như vậy dù rằng em đã từng có bạn trai nhưng chưa bao giờ em cảm giác được như thế. Em bây giờ thật lòng muốn sinh cho anh 1 đứa con. Vì mỗi lần em thấy anh chơi đùa với con nít, anh thật hạnh phúc, ánh mắt ấy nụ cười ấy của anh làm em cảm giác rằng giây phút anh có được đứa con của chính ấy còn hạnh phúc biết bao. Em cũng từng dò hỏi anh ấy, anh ấy nói nếu có được đứa con thì còn gì bằng. Nhưng em nói là em sẽ nuôi, sẽ không làm ảnh hưởng đến gia đình anh, em sẽ giấu anh đợi con em tới 18 tuổi. Anh cũng chỉ cười và nói là sao em ác thế.

Nhưng em thật sự băn khoăn, không biết em có nên có con với anh ấy hay không. Vì hoàn cảnh gia đình em cũng không khá giả gì cho lắm, có con mà nuôi 1 mình em cũng sẽ là 1 vấn đề với em. Vả lại, em cũng lo rằng con em lớn lên không có tình cha thì nó sẽ tội nghiệp thiếu thốn lắm. Em cũng tính tới chuyện là em sẽ chấp nhận như người đẻ thuê cho anh. Anh sẽ nói dối chị rằng anh nhận con nuôi từ 1 người bạn bị phụ tình. Em muốn anh hạnh phúc khi  có 1 đứa con của chính mình và hạnh phúc với chị vợ. Em không muốn rằng gia đình ấy sẽ tan vỡ. Vì em cũng là đàn bà, nhưng em biết em sai khi yêu người có gia đình. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên.
 Em cảm ơn chị nhiều lắm! 
(Em gái)


Nhà tư vấn T.Y:

Trước tiên, chắc rằng hẳn là em yêu thương anh ấy nhiều lắm nên mới dám hi sinh như vậy. Em cần hiểu rằng khi yêu em, thương em, biết được em có ý định sinh con cho anh ấy mà anh ấy vẫn không có ý muốn bỏ vợ thì có nghĩa là anh ấy không muốn mất đi cuộc hôn nhân đó. Điều đó có nghĩa là em nên chọn chọn cách rời xa anh ấy. Nếu như em thực sự thấy thương vợ chồng anh ấy và không có ý định chen vào hạnh phúc gia đình họ, em sẵn sàng sinh con mà không đòi hỏi điều gì thì em phải xác định tâm lí thật vững vàng. Em hãy sinh con, coi đó như tình yêu của mình nhưng cũng là một sự giúp đỡ cặp vợ chồng khó khăn ấy. Sau khi thực hiện xong mọi việc, em ra đi và phải xóa bỏ kí ức đó ra khỏi đầu. Nếu em không thể làm được thế, em sinh con xong lại khao khát có được anh ấy, mong muốn đòi hỏi quyền lợi cho mình thì em sẽ lại gây ra đau khổ cho nhiều người.


Em còn trẻ, phía trước còn rất nhiều điều phải thực hiện. Nếu em không có bản lĩnh mà vẫn quyết định sinh con em sẽ khổ rất nhiều. Hơn nữa quyết định sinh con hay không cũng cần phải có tính toán kĩ lưỡng với anh ấy, đừng để em bụng mang dạ chửa rồi mà anh ấy không thể thu xếp ổn thỏa cho con thì rất khổ tâm. Hi vọng em có quyết định đúng đắn cho mình!