Vợ chồng anh không thể có con, còn em lại quá yêu anh. Em
muốn "tặng" anh một đứa con rồi ra đi...
Trước khi quen anh ấy, em đã có bạn trai. Nhưng vì những
mệt mỏi trong tình cảm trước đây của 2 đứa cộng với việc sống xa nhau làm cho
em cảm giác ngày càng ngột ngạt. Và đỉnh điểm là em quyết định chấm dứt với anh
ấy. Trong khoảng thời gian ấy, em quen với người đến sau này. Anh ấy tên N. Em
và anh N là đồng nghiệp của nhau. Em cũng biết được anh N đã có vợ. Tuy nhiên,
sau nhiều năm trời sống chung mặc dù đã chạy chữa thì gia đình anh vẫn chưa có
con.
Sau khi em chia tay với người cũ, em buồn quá. Trong 1 lần
tập hợp nhậu nhẹt với anh N và 1 số anh chị đồng nghiệp thì em đã say. Vài ngày
sau, khi đi ăn cùng mọi người, em được nghe kể là hôm đó em say thế nào, và mọi
người đã chăm sóc em ra sao. Người đặt biệt nhất là anh N, anh ấy đã chạy đôn
chạy đáo để dọn “bãi chiến trường” hôm đó cho em. Vì cảm kích, em đã hẹn anh ấy
ra riêng để cảm ơn.
Kể từ lần đó, em và anh N ngày càng thân thiết. Mới đầu là
anh em lúc sau thích nhau từ khi nào cũng chẳng hay. Và chuyện gì đến đã đến dù
em biết rằng em có lỗi vì thích người đã có gia đình. Em đã từng chủ động chia
tay, anh N cũng đồng ý vì anh không muốn em khổ vì anh là người đã có gia đình.
Nhưng rốt cuộc, em đã không thắng nổi bản thân mình khi hàng ngày phải đối mặt
với anh. Em lại vào vòng tay của anh.
Rồi em được nghe anh tâm sự nhiều hơn (tất nhiên là
do em ép phải nói vì tính anh ít nói về gia đình, về chị ấy). Anh tâm sự với em
rằng tiền đó giờ anh làm ra là để chạy chữa vì chị ấy khó có con, chạy chữa
biết bao nhiêu năm, bao nhiêu nơi nhưng vẫn không thấy kết quả. Anh cũng thương
chị nhiều vì thế. Nhưng rồi tình cảm vợ chồng ngày càng phai nhạt đi, anh muốn
đi xa để tránh đi cái sự lạnh lẽo khi anh trở về với 4 bức tường và 2 vợ chồng
như là người cùng ở trọ. Không cãi vã, nhưng cũng không nói chuyện với nhau
nhiều. Anh tuyệt đối chưa bao giờ nói xấu về vợ, đó là điều em phục nhất.
Càng ở với anh, em càng hiểu ra 1 phần nào của hoàn cảnh
gia đình anh ấy qua những lần anh gọi điện về nhà và em tin những lời anh nói
với em là thật chứ chẳng phải đặt điều để lấy lòng thương của 1 đứa con gái.
Về phần em, ngày qua ngày em thương anh ấy hơn. Em
cảm nhận lần đầu tiên em thật sự yêu và được yêu thương như vậy dù rằng em đã
từng có bạn trai nhưng chưa bao giờ em cảm giác được như thế. Em bây giờ thật
lòng muốn sinh cho anh 1 đứa con. Vì mỗi lần em thấy anh chơi đùa với con nít,
anh thật hạnh phúc, ánh mắt ấy nụ cười ấy của anh làm em cảm giác rằng giây
phút anh có được đứa con của chính ấy còn hạnh phúc biết bao. Em cũng từng dò
hỏi anh ấy, anh ấy nói nếu có được đứa con thì còn gì bằng. Nhưng em nói là em
sẽ nuôi, sẽ không làm ảnh hưởng đến gia đình anh, em sẽ giấu anh đợi con em tới
18 tuổi. Anh cũng chỉ cười và nói là sao em ác thế.
Nhưng em thật sự băn khoăn, không biết em có nên có con với
anh ấy hay không. Vì hoàn cảnh gia đình em cũng không khá giả gì cho lắm, có
con mà nuôi 1 mình em cũng sẽ là 1 vấn đề với em. Vả lại, em cũng lo rằng con
em lớn lên không có tình cha thì nó sẽ tội nghiệp thiếu thốn lắm. Em cũng tính
tới chuyện là em sẽ chấp nhận như người đẻ thuê cho anh. Anh sẽ nói dối chị
rằng anh nhận con nuôi từ 1 người bạn bị phụ tình. Em muốn anh hạnh phúc
khi có 1 đứa con của chính mình và hạnh phúc với chị vợ. Em không muốn
rằng gia đình ấy sẽ tan vỡ. Vì em cũng là đàn bà, nhưng em biết em sai khi yêu
người có gia đình. Em mong chị hãy cho em một lời khuyên.
Em cảm ơn chị nhiều
lắm!
(Em gái)
Nhà tư vấn T.Y:
Trước tiên, chắc rằng hẳn là em yêu thương anh ấy nhiều lắm
nên mới dám hi sinh như vậy. Em cần hiểu rằng khi yêu em, thương em, biết được
em có ý định sinh con cho anh ấy mà anh ấy vẫn không có ý muốn bỏ vợ thì có
nghĩa là anh ấy không muốn mất đi cuộc hôn nhân đó. Điều đó có nghĩa là em nên
chọn chọn cách rời xa anh ấy. Nếu như em thực sự thấy thương vợ chồng anh ấy và
không có ý định chen vào hạnh phúc gia đình họ, em sẵn sàng sinh con mà không
đòi hỏi điều gì thì em phải xác định tâm lí thật vững vàng. Em hãy sinh con,
coi đó như tình yêu của mình nhưng cũng là một sự giúp đỡ cặp vợ chồng khó khăn
ấy. Sau khi thực hiện xong mọi việc, em ra đi và phải xóa bỏ kí ức đó ra khỏi
đầu. Nếu em không thể làm được thế, em sinh con xong lại khao khát có được anh
ấy, mong muốn đòi hỏi quyền lợi cho mình thì em sẽ lại gây ra đau khổ cho nhiều
người.
Em còn trẻ, phía trước còn rất nhiều điều phải thực hiện.
Nếu em không có bản lĩnh mà vẫn quyết định sinh con em sẽ khổ rất nhiều. Hơn
nữa quyết định sinh con hay không cũng cần phải có tính toán kĩ lưỡng với anh
ấy, đừng để em bụng mang dạ chửa rồi mà anh ấy không thể thu xếp ổn thỏa cho
con thì rất khổ tâm. Hi vọng em có quyết định đúng đắn cho mình!